Triệu Viện vẫy tay với Tiêu Sơn, xốc lên một góc chăn của mình, thấp giọng nói: "Đó không phải là chỗ có thể trốn, lên đây!"
Tiêu Sơn sững sờ, cũng không nghĩ nhiều, ném giày vào gầm giường, không cởi quần áo liền nhảy lên giường Triệu Viện, chui vào trong chăn.
Sau khi Triệu Viện thấy Tiêu Sơn nằm xuống, mới nói: "Trong phòng không có người khác, ngươi đi chỗ khác tìm thử xem, đừng để cho kẻ xấu chạy loạn!"
Mặc dù y nói như vậy, nhưng mà vẫn đề phòng Ngô Hạo đột nhiên đi đến, một bên nói, một bên đưa tay tháo buộc tóc Tiêu Sơn, Tiêu Sơn không rõ rốt cuộc Triệu Viện muốn làm gì, chẳng lẽ còn có người dám kéo chăn của Triệu Viện hay sao? Trừ mình ra, còn ai sẽ có cam đảm đó chứ? Cho dù là mình, nhìn thấy Triệu Viện giấu người trên giường, cũng sẽ không dám hất chăn của y ra.
Tuy rằng Tiêu Sơn thầm cảm thấy hành động này của Triệu Viện không cần thiết, nhưng vẫn phối hợp nhét dây buộc tóc vào trong chăn, lại xõa tóc mình ra, che hơn phân nửa khuôn mặt.
Tiêu Sơn vốn tưởng rằng Ngô Hạo nghe Triệu Viện nói xong sẽ đi ngay, nhưng không ngờ đối phương vẫn đứng ngoài cửa khăng khăng với suy đoán của mình: "Chỉ sợ Điện hạ không cẩn thận, lỡ như gặp chuyện không may thì không tốt!"
Triệu Viện thấy Tiêu Sơn đang xõa tóc, chính mình liền thuận tay vén ra cổ áo Tiêu Sơn, ra dấu cho hắn, để hắn cởi áo, Tiêu Sơn vội vàng cởi áo nhét vào trong chăn, một bên nhét một bên nhỏ giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594960/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.