Triệu Viện kêu lên: “Ta không phải có ý này, ta chỉ muốn hỏi một câu, ngày đó rõ ràng đã hẹn nhau trước cổng Thanh Ba, vì sao ngươi không tới?”
Tiêu Sơn ló đầu ra khỏi mặt nước, lắc lắc giọt nước dính trên mặt, hắn cũng không muốn giải thích chuyện này, chỉ đáp lại: “Ta quên!”
Sau khi vứt một câu kia, hắn lại ngụp xuống nước, nhanh chóng bơi đi.
Dường như Triệu Viện ở phía sau có nói thêm vài câu nữa, nhưng Tiêu Sơn chỉ lo bơi, cũng không nghe rõ, sau khi hắn bơi một lúc, liền nhìn thấy xa xa có hai con thuyền đạp bằng chân đang nhanh chóng đi về hướng này, trên thuyền đứng bốn hán tử, đang nhìn khắp chung quanh.
Tiêu Sơn nhận ra đó là bốn thị vệ Triệu Viện mang theo bên người, nhìn kiểu này hẳn là thấy Triệu Viện lâu như vậy chưa trở về nên đi tìm người.
Tiêu Sơn nhìn bốn phía, âm thầm tính toán không lâu nữa thị vệ có thể tìm được Triệu Viện, cũng không cần mình đến báo tin, liền đổi hướng bơi đến bờ bên cạnh.
Triệu Viện không đợi lâu, thị vệ của y đã phát hiện ra, bốn gã thị vệ nhanh chóng đi qua, cởi bỏ trói tay chân cho Triệu Viện. Một tên trong đó hỏi tung tích Tiêu Sơn, sắc mặt Triệu Viện âm trầm, y còn chưa nghĩ ra nên nói như thế nào, có nên giúp Tiêu Sơn che dấu hay không. Y chỉ nói hai chữ: “Hồi phủ!”
Ba chiếc thuyền nhỏ chạy trên hồ, để lại bọt nước trắng xóa, lúc này mặt trời đã lưng chừng núi, khiến cho tất cả mọi vật xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594937/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.