Triệu Viện đặt sách của Tiêu Sơn sang một bên, thầm nghĩ: Tìm cơ hội nói chuyện với hắn một chút.
Buổi chiều vào lúc Triệu Viện luyện bắn tên, vẫn không có bất kỳ tiến bộ gì, võ sư dạy bên cạnh cũng không dám quá phận, chỉ nói Điện hạ là anh tài thần võ, tiến bộ rất nhanh.
Triệu Viện có chút bất mãn, liền nói với Tiêu Sơn bên cạnh: “Tần Sơn, không phải là ngươi nói tư thế của ta không thích hợp sao, cụ thể là sai ở chỗ nào?”
Tiêu Sơn thấy Triệu Viện chủ động mở miệng thỉnh giáo, trong lòng vui mừng, cảm thấy mình đưa sách quả nhiên không sai, liền thoải mái đi tới, ban đầu còn có chút đúng mực, chỉ dùng ngôn ngữ chỉ điểm. Sau khi thấy Triệu Viện không có cách nào lĩnh hội, Tiêu Sơn mới bắt đầu dùng tay hành động.
Hắn đứng phía sau Triệu Viện, một tay đặt ngang hông đối phương, một tay vịn chặt vai đối phương, sửa lại động tác, hơn nữa còn cầm cánh tay đang giương cung của Triệu Viện, giữ vững cho y.
Võ sư đứng bên cạnh nhìn thấy một màn này thì sợ mất mật, thân thể Hoàng tử đáng giá nghìn vàng, há có thể tùy tiện đụng vào hay sao? Nhưng Tiêu Sơn lại không chút náo phát hiện động tác của mình có gì đó không ổn. Kiếp trước ở trong quân doanh, có binh sĩ không biết cầm súng, ngắm không chuẩn, đều là dùng cách uốn nắn như thế này, thẳng đến khi học được mới thôi.
Tiêu Sơn vẫn luôn không hài lòng với võ sư trong Vương phủ, cảm thấy ba vị võ sư này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594936/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.