Tiêu Sơn nhìn thấy sắc mặt Trương Tam, liền biết y đang chửi thầm mình, cũng không để ý, chỉ cười nói: “Tam ca, nếu đã làm rồi, tốt hơn là dẫn ta đi dạo một chút. Ta sẽ về nhà sớm.”
Trương Tam nghe Tiêu Sơn nói như vậy, rốt cuộc cũng có chút an ủi, hai người một bên nói chuyện, một bên đi ra đường chính.
Tiêu Sơn đã nhiều ngày ở trong nhà, chẳng bao giờ bước chân ra ngoài, lần này hắn cố ý đi vòng qua cửa tiệm bán dầu nhà mình, giương mắt nhìn lên, không khỏi ngẩn ngơ.
Chỉ thấy trên đường, có rất nhiều bảng hiệu, bảng hiệu nhà mình nền đỏ chữ đen, trên đó viết thật to bốn chữ ‘Tiệm dầu Tần gia’. Cửa tiệm bán dầu của Tần gia, chiếm khoảng nửa con phố, bởi vậy có thể thấy được, cha nuôi mình Tần Trọng, có rất nhiều của cải a.
Sau khi Tiêu Sơn nhìn hết một vòng cửa tiệm nhà mình, lúc này mới cùng Trương Tam đi ra ngoài phố, chỉ thấy cảnh tượng trên đường vô cùng kỳ quái. Tuy rằng khắp thành Lâm An là những cửa tiệm nằm san sát nhau, nhưng không biết vì sao, hôm nay lại có chút tiêu điều, lúc này vẫn chưa đến chính ngọ (*giữa trưa),không có nhiều người ở trên đường, thỉnh thoảng có vài người giống như là u hồn vất vưởng lướt qua.
Phần lớn cửa tiệm đều đã đóng cửa, chỉ có mấy hàng quán nhỏ lề đường bán đồ ăn là vẫn còn.
Trên đường lại lui tới rất nhiều binh lính, mỗi người đều mặt giáp vàng, năm người một hàng, mười người một đội đứng canh gác, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/260545/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.