“Đều là cha sai.” Tô Trung Chính ánh mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Kiều Đào và nói, “Cha tin sai người, con cũng tin sai người. Loại người này không thể lưu lại.”
Kiều Đào bị hạ nhân kéo đến phòng chứa củi, kéo quần xuống, dùng gậy đánh dữ dội.
Ả đau đến mức la lên, còn không ngừng chửi bới: “Tiện nhân! Đám tiện nhân các ngươi! Ta chính là di thái thái (vợ lẽ) do lão gia chỉ định. Hôm nay các ngươi dám đánh ta, chờ sau này ta ra ngoài, ta nhất định không bỏ qua cho các ngươi!”
Nhưng những người khác lại không phải đồ ngốc, ai cũng biết ả ta đã làm ra chuyện gì, ai cũng biết lão gia sẽ không tha cho ả.
Lúc này ai thông cảm cho ả thì chính là đối nghịch với lão gia, tiền lương sau này cùng không có mà ăn!
Vì thế, Kiều Đào càng la mắng, bọn họ càng đánh mạnh hơn.
Dần dần, Kiều Đào không còn sức mà mắng được nữa, chỉ có thể khóc lóc kêu: “Tiểu thư, ta muốn gặp tiểu thư!”
Lúc này, Kiều Đào mới chợt nhớ đến Tô Tô, nhớ đến sự tin cậy và lòng yêu thích của Tô Tô với mình.
Bất luận ta cho nàng ta ăn gì, nàng ta đều vui vẻ ăn nó.
Bất luận ta dạy gì cho nàng ta, nàng ta đều không nghi ngờ gì mà học.
Bất luận ta lừa gạt nàng ta như nào, nàng ta cũng chưa từng nghi ngờ ta.
Trước đây, ta cứ tưởng nàng ta ngốc, nhưng bây giờ ta đột nhiên cảm thấy. Có lẽ Tô Tô không ngốc, chỉ là quá tin tưởng ta, cho nên mới trao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-my-nam-nhap-truong-ta/1658619/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.