Lại nghe thấy bốn chữ việc lớn không ổn này.
Hiệt Lợi thán thể trần truồng nhảy dựng lên.
vội hòi.
“Truy binh đã tới?” Hắn mấv ngày nay thật xem như là phong thanh hạc lệ.
thảo mộc thành binh (nghe tiếng gió thổi chim hót.
thấv câv cối cũng tưởng là binh),chạy trốn đến quên cả bản thân năm đó xưng hùng.
Tháp Mộc Lặc nói: “Quân Tây Lương không có đuổi tới, Tâv Lương đưa sứ giả tới”.
‘Đến đây bao nhiêu sứ giả?” Hiệt Lợi truy hòi.
“Một người”.
Hiệt Lợi một cước đá ra.
“Vậy thi có cái gì mà việc lớn không ồn?”
Tháp Mộc Lặc mặt méo xẹo nói: “Ta sợ sứ giả quá nửa là không có ý tốt”.
“Hắn cùng thật là có đảm lượng, một minh dám đến Định Tương! Đến khoe khoang vũ lực sao?” Hiệt Lợi nghiến răng nghiến lợi, một cổ oán khí không thể nào phát tiết, chi hận khôngthể đem sứ chém thành thịt vụn, cười hung ác nói: “Triệu tập thủ hạ.
ta hòm nav muốn gặp sứ giả này, xem hắn có ba đầu sáu tay hav không!"
Hiệt Lợi đi vào đại đường, lệnh quán Đột Quvết đứng ở hai bên.
đẳng đẳng sát khí đợi sứ giã Tâv Lương đến.
Trương Lượng ung dung tự nhiên đi vào đại đường, trong tay chi nâng một cái hộp, nhin thấy sát khí tràn ngập, không kiêu không nịnh.
Sau khi thấy Hiệt Lợi thì thi lễ nói: “Tại hạ là sứ giả Tây Lương vương, Lương Quốc còng Trương Lượng, Khả Hãn tại thượng, xin nhận tại hạ một bái” Trương Lượng là thủ hạ của Lý Tình, một mực đều là một Phó tướng, nhưng mà Tiêu Bố Y thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912828/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.