Cốc Sờ Lộc nghe được Tiêu Bố Y trả lời.
thiếu chút nữa tức quá mà ngắt đi.
Trong tức giận lại có sợ hài, đơn giản là vi Tiêu Bố Y quá sức kiêu ngạo!
Người kiêu ngạo nếu không phải ngu ngốc, quá nửa cùng là bời vì có chút tài năng.
Tiêu Bố Y lằn trước bốn chữ ‘Muốn chiến thì chiến tràn đầy sự khắng khái, nhưng hôm nay cái chữ ‘Cút này, lại mang theo sự khinh miệt nói không nên lời.
Tiêu Bố Y hiện tại ngay cả nói cũng không thèm nói.
có phải là ý nghĩa hắn cho rằngtrặn chiến này tất thắng?
Cốt Sỡ Lộc không có cút, lạnh lùng nhìn sang Tiêu Bố Y, không muốn lại bị khí thế của hắn áp đảo.
“Tây Lương vương, chúng ta có hai mươi vạn đại quân, ngươi nếu muốn cùng chúng ta đối kháng, nhất định phải trà cái giá tương đối lớn, nhất định!” Hắn tăng thêm khẩu khí, thậm chí có điểm uy hiép nhìn sang Tiêu BÓ Y, “Đại địch của các ngươi là Lý Đường, tuyệt không phải chúng ta.
ta không tin ngươi ngay cả điểm mấu chốt này cũng nhin không
Tiêu Bố Y thở dài.
“Những lời này nếu là nửa năm trước nói.
bổn vương có lẽ có thể còn suy xét qua.
Khi đó.
bồn vương chi thầm nghĩ muốn các ngươi cút khòi Trung Nguyên, không quấy rẩy dân chúng Trung Nguyên.
Nhưng đến hiện tại...!các ngươi tội ác ngập trờỊ tội lỗi chồng chất, bổn vương nếu không để cho các ngươi chút giáo huấn, thi làm sao đối diện được với dân chúng Trung Nguyên nửa năm qua đà chịu khổ? Đến hiện tại, các ngươi lại vẫn vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912827/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.