Mặt tròi lên cao, tròi lạnh!
Tư Nam giục ngựa vào thành ô cốt, Đại Tùy náo động, rất nhiều người vì tránh họa chiến tranh, không phải trốn vào thảo nguyên, thì tránh ở Liêu Đông.
Quốc gia nhỗ phương bắc này, ngược lại cho họ chốn dung thân yên binh.
Tư Nam tìm Trang Nguyên nhân sĩ, hỏi vài câu, cưỡi ngựa đi về phía thành nam.
Trải qua ngõ nhò u tĩnh, phía trước dần dần náo nhiệt hẳn lên, thì ra cách đó không xa là một cái chợ.
Những người này nói chuyện chịu nhiều ảrih hưởng của Trung Nguyên, Tư Nam miễn cường nghe hiểu.
Nhìn mọi noi, thấy một của hàng phi thường náo nhiệt, trên tắm biển đầy dầu mờ dơ bẩn không chịu nổi, viết ba chữ to cẩu Bố Lý!
TưNam xuống ngựa, dẫn ngựa chậm rãi đi qua
Người ở trước cẩu Bố Lý rất nhiều, xệp thành hàng đài.
Bánh bao nóng hầm hập sau khi xuất ra, mỗi người lấy vài cái, trên mặt trân đầy nụ cười hạnh phúc.
Tư Nam nhìn thấy, không khòi cảm khái người ở đây hạnh phúc đơn giản.
Trời mặc dù lãnh, người nọ ờ trước quán bận rộn đầu đầy mồ hôi, liên tục xoay trước quay sau.
Nhưng dù là như thế.
người nọ không có chút cảm giác mỏi mệt.
ngược lại.
trong sự bận rộn lại tràn đầy vẻ thòa màn.
TưNam ở trên ngựa, cũng không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn.
Người bán bánh bao nọ cảm giác được có sự chú ý, quay đầu nhìn về phía Tư Nam, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Trong trí nhớ của hắn, mirih cũng không có quen biết với cô gái như vậy.
Trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912795/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.