Ngoài thành Dương Châu, bờ sông Thiên Thủy.
Thiên Thủy là sòng lớn từ Hàn Câu dẫn qua, mặt sông rộng lớn, chẳng những thuận lợi tưới tiêu, thậm chí là chỗ tốt để đàm phán.
Mặt tròi đã thả xuống những tia nắng sớm, rắc những điểm chói lọi.
hai bên bờ Thiên Thủy đã đứng hơn mười kỵ sĩ.
Tiêu Bố Y người ờ bờ bắc Thiên Thủy, ngóng nhìn Vương Thế Sung ở bờ bẽn kia, trong mắt hàm nghĩa phú: tạp ngàn vạn.
Vương Thế Sung làm sao không phải nhưthế?
Hai người thật ra không tính quen thuộc, mấy năm số lằn gặp qua rải rác khỏng có mấy.
Nhưng hai người thoạt nhìn lại hiểu rõ, trong khi Tiêu Bố Y đánh đông dẹp bắc, Vương Thế Sung ở lân cận Tiêu Bố Y, giống nhưmột u linh, như ẩn như hiện.
Nhưng Vương Thế Sung không thể nghi ngờ thất bại cực độ.
hắn thủy chung bời vì Tiêu Bố Y mà bất đắc chí.
Đương nhiên, người có ý niệm này, tuyệt không phải một mình Vương Thế Sung.
Lý Mật trước khi chết, quá nừa cũng sẽ có suy nghĩ, đã có Tiêu Bố Y, tại sao lại có Lý Mật.
Nhưng Vương Thế Sung loại cảm giác này đặc biệt mành liệt, Vương Thế Sung vẫn cho rằng, không có Tiêu Bố Y, Đông Đô vốn hẳn nên thuộc về hắn!
Tiêu Bố Y vẫn đang suy nghĩ, nếu không có mình, Đông Đô có lẽ sẽ thuộc về Vương Thể Sung, nhưng kết cuộc, bọn họ vẫn ngăn không được đại quân Lý Đường.
Không có Tiêu Bố Y, lịch sừ chắc chắn sẽ không như hiện tại, có Tiêu Bố Y hắn, lịch sừ đà sớm không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912738/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.