Trong phòng nghị sự biến đồi bắt ngờ. 
Tiêu Bổ Y nghe được tới giờ. 
mới hiểu được tâm ý của Phụ Còng, không khói nhíu màv. 
Hắn vốn cho 1ẳng mặc cho Phụ Còng tính toán như thế nào, chi cằn đến lúc đó hắn ra tay bắt Phụ Công, bảo đảm khiến cho tắt cả mưu kế đều không chồ nào trốn tránh. 
Lâm trận trảm tướng, bắt giặc bắt vua loại thủ pháp này rắt có tính chấn nhiếp, cũng rất trực tiếp, thường thường lại có thể phát ra tác dụng vào những thòi điểm cực kỳ mấu chốt. 
Thật ra Tiêu Bố Y vẫn rất nghi hoặc, hoài nghi Phụ Công có thủ đoạn cao minh khác. 
Bởi vì cho dù là Tiêu Bổ Y, cũng biết đám người Hám Lăng, Miêu Hải Triều là thán tín của Đỗ Phục Uy. 
Phụ Cõng nếu là cùng Thái Bình đạo liên thủ. 
hiểu 1ẳng Đỗ Phục Uy không có chết, muốn đổi phó ngoại trừ Tàv Môn Quán Nghi ra, hiển nhiên còn có đám người Hám Lăng. 
Miêu Hải Triều, Từ Thiệu An. 
Tiêu Bổ Y vẫn sợ Hám Lăng bị Phụ Công thu mua, đến thời điểm mấu chốt, cho Đỗ Phục Uy một kích trí mạng. 
Nhung cẩn thận quan sát, hắn cho 1ẳng Hám Lăng chẳng những không có bị Phụ Cóng thu mua, hơn nữa đối với rất nhiều chuvện cùng không biết rò tinh hình. 
Tiêu Bố Y vắt hết óc, thầm nghĩ Phụ Còng rốt cuộc sẽ dùng thủ đoạn gì, nhưng chưa bao giờ nghĩ đền. 
Phụ Công lại dùng thủ đoạn trực tiếp nhất, thảo mãng nhất. 
Một chọi một giãi quvết! 
Nhưng chi có loại thủ đoạn này. 
Tiêu Bố Y không thể nào nhúng tav 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912722/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.