Tự mắng hắn trong lòng xong, Lục Tư Phiên thấy tên kia như vậy lại cười khoái chí.. Cái đôi uyên ương mệnh khổ này.. Hắn không đến thế giới này, thì bọn họ cứ như vậy hành hạ nhau đến bao giờ..
Cố Minh Châu thì chấp niệm quá lớn, Tưởng Khởi thì chưa nhớ ra mình là ai .. Bọn họ vốn bây giờ đã có tình cảm với nhau nhưng kẻ không biết vì sao mình lại yêu, kẻ thì ôm khư khư quá khứ mà trốn chạy..
Tiểu Châu Nhi... để bồi thường lại tổn thương tinh thần tôi vừa gây ra cho cô, tôi có một việc quan trọng cần nói với cô..
Cố Minh Châu phủi phủi quần áo, liếc xéo tên hệ thống một cái..
Muốn chọc tức bà bằng cái tin động trời gì nữa đây
Ầy... lần này cô nghĩ oan cho tôi rồi.. mục đích tôi đến cũng vì muốn giúp cô tìm một người..
Cố Minh Châu nghe xong hơi khó hiểu , cô cần tìm ai ? Sao cô không biết mình muốn tìm người bao giờ ?
Cô nghe xong đừng có ngất xĩu là được, uống thuốc trợ tim trước vào đi hệ thống thật lòng nhắc nhở.
Ngươi có nói nhanh lên không ? Cố Minh Châu không khách sáo một tay xách lỗ tai Lục Tư Phiên lên..
A .. A .. Buông buông ra, tôi nói
Sau đó hắn nói nhỏ vào tai Cố Minh Châu..
Một đạo thiên lôi giáng xuống người cô giữa trời trong xanh. Như một bước nữa là cô có thể phi thăng thượng thần thành công vậy đó.. Chân cô đi không vững, khuỵu xuống..
Lục Tư Phiên tính đỡ nhưng Cố Minh Châu đưa tay ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731119/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.