Có một giọng nói vô cùng quen thuộc, giọng nữ mềm mại, không phải giọng mẹ hắn nhưng sao lại quen thuộc đến vậy..
Tỉnh lại.. tỉnh lại đi.. có nghe không hả ?
Người đó đang cố kêu hắn tỉnh lại ? Nhưng mặt hắn sao lại đau thế này ?
Chát ... Chát ... .. Tưởng Khởi cau mày. Cô gái này dám đánh vào mặt hắn.
Từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành, chưa từng có một người nào có là gan lớn đến độ đánh vào mặt hắn như thế.
Người này xác định muốn chết thật rồi đây..
Cố Minh Châu sau khi đánh người không tỉnh, cô lại mệt rồi, đi ngủ thôi..
Ngủ ngon rất tự nhiên kéo chăn của ai đó đắp mà không cần xin phép.
Một ngón tay nhút nhích, năm ngón tay nhút nhích, Một bàn tay nắm chặt lại, tuy không có sức lực nào nhưng cảm giác người đó đang dùng hết sức vì tức giận.
Đôi mắt đẹp dần mở ra.. Một chớp .. Hai lần chớp mắt.. Ba lần chớp mắt..
Hắn đã tỉnh lại rồi..
Ta... khát.. cổ họng khô khốc, thật khó chịu, nói cũng nhỏ như thanh âm muỗi kêu, không chú ý sẽ không thể nghe thấy .
Tưởng Khởi chóng tay ngồi dậy, hắn nhìn xung quanh một vòng, đây là phòng của hắn, không có gì khác thường.
Điều khác thường lớn nhất là bên cạnh hắn lại có một cô gái đang ngủ rất ngon lành. Nằm trên giường hắn, cướp chăn của của hắn.
Có thể chắc chắn một điều, người kêu hắn dậy và đánh vào mặt là cô gái này.
Cô .. . Dậy... .. Ngay... . Cho... . ta giọng nói đứt quãng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731100/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.