Đế Vân Mãnh vì việc Liêu Thuỵ tạo phản mà phải tự mình dẫn binh trấn áp.
Hắn cũng có cảm thấy Cố Minh Châu rất bình tĩnh, còn bình tĩnh đến độ hắn cảm thấy kỳ lạ và bất an.
Nàng có thể đừng cố che giấu cảm xúc với ta được không ? Tiểu Châu ta biết nàng có tâm sự
Cố Minh Châu biết không thể qua mặt được tên nam chính ngốc nhà cô :
Ta lo cho chàng mà thôi..
Đế Vân Mãnh ôm cô vào lòng, biết là cô không nói thật ra hết, nhưng hắn cũng không muốn truy hỏi nhiều thêm, đến lúc muốn nói, cô sẽ nói
Yên tâm, ta sẽ nhanh quay về
Đế Vân Mãnh nghĩ sau khi kết thúc, trấn áp mọi thứ thì nên công khai cho cô một danh phận để sánh vai cùng hắn.
[...]
Tại ngự hoa viên hoàng cung :
Thái Sử đem theo bức thư lập tức ngàn dăm xa xôi đi đến Hoàng Cung. Việc hắn xuống núi tuy giấu Đạo Minh, nhưng mà làm sao qua mắt được sư phụ chứ. Nên đành nói rõ mọi việc. Sư phụ chỉ trầm ngâm rồi phất tay ra hiệu cho hắn đi đi.
Hắn được người trong cung đưa đến ngự hoa viên. Nơi này rất rộng lớn, chỉ cần không chú ý đi sai thì sẽ không biết mình đi đến đâu luôn.
Trước mắt hắn là một vườn hoa bách hợp đủ màu sắc. Thái Sử xoay xoay người tìm Cố Minh Châu. Hắn đi đi vào vườn hoa nhìn ngó mọi nơi tìm kiếm.
Một lúc sau hắn nhìn thấy một vị cô nương, à không đúng là một tiên nữ hạ trần xuống vườn hoa dạo chơi.
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731091/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.