Phủ Thừa Tướng
Liêu Thuỵ vừa từ trong triều quay về phủ liền lên cơn thịnh nộ. Ông quơ hết một lượt những thứ có trên bàn xuống. Mặt tức đến đỏ cả lên.
Thế sự đúng khó lường, vì sao cái tên Tứ Hoàng Tử ấy mãi vẫn không chết
Ông đập tay thật mạnh lên bàn.
Rầm
Những người xung quanh điều cúi đầu không dám nói gì.
Chu Miên tiến vào thấy khung cảnh xung quanh vội phát tay cho hạ nhân lui ra ngoài hết. Ông ta đi đến gần Liêu Thuỵ bẩm báo :
Thừa tướng, người đừng quá tức giận hại thân
Ngươi nói thử xem là sao ta không tức cho được, tên tiểu tử ngốc ấy thế mà còn sống sót còn đường đường về lại đây
Chu Miên giơ tay lên bấm bấm, tay còn lại quạt quạt mấy cái, rồi quay ra hướng cửa gọi một hạ nhân đến nói nói gì đó. Nhanh chóng sau đó Phương Tứ liền xuất hiện
Chu Miên quân sư người cho gọi ta gấp có việc gì ?
Lúc ngươi truy đuổi Tứ Hoàng Tử là chỉ có mình hắn hay còn ai khác đi cùng ?
Phương Tứ thành thật bẩm báo :
Còn có một tiểu đạo nhân ạ
Chu Miên nghe xong liền cau mày, hắn đoán không sai, tên ngốc kia thoát được dễ dàng là có thần tiên sống giúp đỡ, tuy không phải sư huynh hắn trực tiếp ra tay, nhưng người này cũng không đơn giản.
Liêu Thuỵ thấy nét mặt đó của Chu Miên cũng nghi hoặc hỏi :
Ngươi sao thế ? Có việc gì à ?
Bẩm Thừa Tướng, thần nghi ngờ người cứu Tứ Điện Hạ là một đạo nhân không tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731077/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.