Phủ Tứ Hoàng Tử vừa được ban tặng
Lý Thành nhanh chóng thu xếp bố trí mọi khu vực xung quanh. Về tới hang hùm gần ánh mặt trời tức nhiên nguy hiểm cực cao, cần đề phòng hơn trước nhiều.
Điện hạ..!!! Chúc mừng ngài đã quay về nơi vốn thuộc về mình
Đế Vân Mãnh ngồi đánh cờ một mình, hắn hạ con cờ chiếu tướng xuống, lạnh lùng cất giọng :
Có gì phải chúc mừng.. đại sự còn chưa thành, thì ta vẫn chưa được sống là chính mình
Che giấu con người thật, tính cách thật để sinh tồn hơn bao nhiêu năm qua, hắn chưa hề vui vẻ ngày nào. Nhưng kể từ khi gặp người ấy, hắn mới thấy được thế giới này có thứ làm hắn muốn sinh tồn. Nhắc đến đây lại nhớ cô, không biết giờ cô đang làm gì.
Lý Thành ...!!! Tiểu Châu đâu rồi ?
Dạ..!!! Tiểu Châu đệ ở biệt viện phía sau ạ ? Thần sẽ đi triệu đệ ấy đến
Không cần, ta tự qua đó
Dạ
[...]
Phía sau biệt viện, vườn hoa hồng lớn
Cố Minh Châu đang ngắm hoa, nhìn trời, đón quẻ, miệng lảm nhảm gì gì đó. Thật ra là đang nói chuyện với hệ thống :
Sao chổi này..!!! Ngươi nghĩ đưa tên ngốc về đây có quá nhanh không ? Hắn chưa loại hết độc tố trong người, còn ngốc khù khù thế kia, ta e rằng....
Hệ thống thấy cô mới ngốc á, hắn nhìn không ra tên nam chính đó ngốc chổ nào. Nó không được phép nhắc bài cô, sẽ phạm luật, nên đành ngậm ngùi cầu nguyện cho cô mau giác ngộ thôi.
Ta nghĩ hắn đủ thực lực để đối phó với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/731075/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.