Đế Vân Mãnh không trực tiếp đi đón Cố Minh Châu xuống núi là vì hắn sợ lộ thân phận đang giả ngốc của mình, phần nữa là mỗi lần nhìn thấy cô trong lòng hắn không được bình ổn lắm, không biết nói gì cũng không biết nên xử sự ra sao. Cảm giác đó rất lạ. Tốt nhất là để Lý Thành đi chuyến này.
Nhưng hắn cũng rất sợ cô sẽ không chịu xuống núi, nếu như thế hắn cũng không biết phải làm sao. Con người cô nhìn qua đã biết không dễ làm theo ý người khác, sợ nếu ép buộc thì tình hình sẽ càng xấu thêm thôi.
Cả đêm trước Đế Vân Mãnh suy nghĩ không chợp mắt được, vì một người xa lạ chưa phân biệt rõ nam nữ, lại mới gặp lần đầu, hắn điên thật rồi.
Tì tùng trong phủ : ngươi có thấy hôm nay điện hả nhà chúng ta kỳ lạ lắm không ?
Một tì tùng khác : điện hạ cứ đi qua đi lại suốt..Không lẻ bệnh lại tái phát
Người trong phủ ai cũng biết Tứ Điện Hạ bị ngốc, nhưng lúc nào cũng có một người nhất mực trung thành bên cạnh bảo vệ đó là đại tướng quân Lý Thành.
Hôm nay Lý Thành đã triệu tập binh mã đi làm nhiệm vụ gì đó, Tứ Hoàng Tử một mình lại đứng ngồi không yên.
Tì Tùng tiếc nuối : Thật tội cho một nhan sắc diễm lệ, lại bị ngốc
Người khác : Ngươi im đi, muốn chết à, câu này mà để người của Lý Thành nghe thấy là không xong đâu
Bọn họ bị hù cho hoảng sợ ai cũng che miệng mình không dám nói thêm nữa lời.
[...]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chon-ta-ta-chon-nang/256789/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.