Trong hành lang là một bầu không khí tĩnh lặng, Trương Huyễn đờ đẫn nhìn thi thể đã mất đầu của Dương Kỳ, máu từ khoang cổ trào ra chảy đầy đất. Trong đầu hắn hoàn toàn trống rỗng. Vừa đến triều Tùy có mấy tháng, hắn đã gặp phải việc ly kỳ như vậy.
Vậy ba người con gái đó rốt cuộc là ai? Mà đường đường quán chủ lại bị chặt đầu dễ đến vậy. Dương Kỳ dường như không có một chút hiện tượng phản kháng gì. Cứ như đem chặt đầu ông ta là chuyện chính đáng bình thường vậy.
Nhưng cho dù là con chó mà bị giết, thì nó cũng sẽ giãy dụa, kêu gào chứ!
Ngoài ra, ba cô gái đó làm sao biết được tên của hắn? Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có một cách giải thích, đó là họ đã trà trộn vào trong võ quán từ sớm, nghe thấy hắn báo danh. Tuy là như vậy nhưng... sao dáng cô gái kia, cái quần ống loe tao nhã đó, hắn thực sự là đã nhìn thấy ở đâu rồi.
Chẳng lẽ là... Hắn chợt nhớ tới cô gái mặc áo đen lạnh lùng cao ngạo ở Phủ Vũ Xuyên kia. Chính là cô ta sao?
Trong lòng Trương Huyễn rối ren hỗn độn. Hắn dường như đã đoán được lai lịch của những nữ thích khách đó.
Hắn tiến lên phía trước, nhặt cái mai rùa màu đen lên. Đúng là một cái mai rùa hoàn chỉnh. Chỉ to bằng bàn tay. Trương Huyễn bất ngờ phát hiện ra hình vẽ một con Hỏa Phượng Hoàng đang bốc cháy trên mặt chính diện mai rùa, trông vô cùng sống động. Dường như đang kêu to trên không trung.
“Rầm!” Gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/40929/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.