Dương Kỳ chấn động, ông ta từng có một lần đột phá dịch cân, kinh nghiệm đầy mình, ông ta nhìn võ nghệ của Trương Huyễn cao cường, đệ tử của võ quán căn bản không thể sánh bằng, vậy mà lại mặc y phục của đệ tử quan ma.
Ánh mắt Dương Kỳ híp lại, cừ thật, ẩn núp được sâu như vậy. Đây rõ ràng là cao thủ của các võ quán khác phái tới, đến đá quán của mình đây. Ông ta cười lạnh một tiếng, thấp giọng phân phó:
- Gọi Biện Thuận lên trước, sau đó lại gọi Liêu Thông đánh trận thứ hai.
Dựa theo quy tắc, sau khi chiến thắng các đối thủ tuyển chọn thì còn phải thông qua kiểm tra của hai võ sư, mới có thể xem như thành công.
- Vị võ sư kiểm tra thứ nhất, Biện võ sư!
Võ sư vừa rồi có dáng người thấp, cường tráng, đầu trọc bước một bước đi ra, hai tay nắm chuôi đao, chậm rãi giơ trường đao nặng tám cân lên, gã thấp hơn Trương Huyễn một cái đầu, nhưng vạm vỡ, hai chân cường tráng, có thể thấy được hạ bàn rất ổn.
- Giết!
Võ sư hét to một tiếng, không đợi Trương Huyễn chuẩn bị sẵn sàng đã nâng đao vọt lên, thế tới hung mãnh, thân hình cực nhanh, giống hệt một con sói đỏ đang săn mồi.
Bốn phía lập tức bùng nổ rừng âm thanh ủng hộ, có người khàn giọng hô to:
- Biện sư thúc, giết hắn đi!
Trương Huyễn không nghĩ tới đối phương bất ngờ đi thẳng vào vấn đề, ngay cả hư chiêu cũng không sử dụng, hắn cười ha hả:
- Biện võ sư quả nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/40928/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.