Chương trước
Chương sau
Ngu Thế Cơ từ ngự thư phòng đi ra liền trực tiếp lên xe ngựa quay lại gia trang, xe ngựa của Ngu Thế Cơ rộng thùng thình, thoải mái vô cùng. Bên trong xe ngựa có nạm vàng khảm ngọc, trang sức xa hoa giống một gian phòng nhỏ, trong xe còn có một tiểu thư đồng chuyên hầu hạ lão.

Xe ngựa chậm rãi đi trên đường, Ngu Thế Cơ ngồi bàn nhỏ cạnh cửa sổ lấy giấy viết thư, viết cho Đậu Khánh một phong thư.

Đêm qua, Đậu Khánh bất ngờ đến thăm lão thật sự khiến Ngu Thế Cơ được quan tâm mà lo sợ, dù Ngu Thế Cơ có chức vị cao nhưng trong lòng hiểu rất rõ, trong vương triều Đại Tùy, quý tộc Quan Lũng mới là người có quyền thế chân chính. Thế lực của họ ở Đại Tùy thâm căn cố đế, đương kim Thiên tử bất quá cũng chỉ là một thành viên trong quý tộc Quan Lũng, nhìn thấy vương triều Tùy tràn đầy nguy cơ Ngu Thế Cơ sao có thể không suy xét con đường lui cho mình và con cháu.

Đậu Khánh đưa ra vài yêu cầu lão đều một mực đồng ý, cho nên hôm nay lão mới khuyên bảo Thánh thượng giải tán đội quân, phát cho họ một phần thưởng xứng đáng.

Mặt khác Đậu Khánh cũng đề xuất yêu cầu khiến Ngu Thế Cơ kinh ngạc là giữ lại đội quân của Lang tướng Trương Huyễn, đồng thời phái hắn đến đội quân của Trương Tu Đà, duy trì sự độc lập nhất định. Yêu cầu này đối với Ngu Thế Cơ là việc rất nhỏ nhưng chỉ có điều lão không hiểu vì sao Đậu Khánh lại giúp đỡ một Lang tướng nhỏ như vậy.

Đương nhiên Ngu Thế Cơ cũng biết Trương Huyễn qua vụ án Thiên Tự Các, Trương Huyễn là người trong cuộc, chính lão lúc ấy cũng bị cuốn vào, nhưng Trương Huyễn rõ ràng là người của Yến Vương, vì sao Đậu Khánh nói thay cho hắn, chẳng lẽ Yến Vương và Quý tộc Quan Lũng có mối quan hệ gì hay sao?

Làm Tể tướng là quan lớn trong triều, Ngu Thế Cơ có một cảm tính chính trị tương đối tốt, chỉ với đề xuất nho nhỏ của Đậu Khánh lão cũng liền ngửi được mùi khác thường trong đó.

Xe ngựa chậm rãi dừng trước cửa phủ, con thứ Ngu Thế Cơ là Ngu Nhu chạy ra nghênh đón phụ thân, Ngu Thế Cơ mang thư tín mới viết xong giao cho y bảo:

- Con đến phủ Vũ Xuyên một chuyến mang thư này giao cho Hội chủ, nhớ kỹ chỉ giao cho Hội chủ mà thôi.

- Con hiểu rồi.

Ngu Nhu tiếp nhận thư tín liền lên xe ngựa khác hướng phủ Vũ Xuyên mà đi.

....

Trong thư phòng Ngu Nhu mang thư tín cung kính giao cho Đậu Khánh:

- Đây là thư tín tự tay phụ thân viết, xin Đậu Công xem qua.

- Vất vả cho cháu rồi.

Đậu Khánh cười tiếp nhận thư, mở ra đọc liền. Đúng như lão dự đoán, Ngu Thế Cơ đã giải quyết xong hai yêu cầu của lão rồi, Đậu Khánh rất hài lòng với Ngu Thế Cơ.

Ai cũng đều nói Ngu Thế Cơ là người không lợi không làm nhưng lão không trả cho gã đồng bạc nào, những lời lão nhắn nhủ gã lại xử lý thích đáng. Như vậy có thể thấy Ngu Thế Cơ là người thông minh không phải hám lợi.

- Đậu Công có hồi âm gì để cháu đưa cho phụ thân không?

Ngu Nhu hỏi.

- Hồi âm thì không có nhưng cháu hãy nhắn lại với phụ thân, phủ Vũ Xuyên sẽ nhớ kỹ thiện ý này của ông ấy, ông ấy sẽ được báo đáp khi có cơ hội.

- Cháu nhớ rồi, nhất định cháu sẽ chuyển cáo tới phụ thân.

Ngu Nhu thi lễ cáo từ.

Tuy rằng Đậu Khánh được Ngu Thế Cơ trợ giúp có thể thực hiện được lời hứa với Trương Huyễn nhưng đến giờ lão vẫn chưa nghĩ được nên làm thế nào để giải quyết nguy cơ lời tiên tri kia, cùng với vấn đề chia rẽ mà quý tộc Quan Lũng sắp gặp phải.

Lão biết cho xã nông Thái Nguyên vào kinh tố cáo Lý Uyên là biện pháp nhất thời. Tuy rằng lão thừa nhận biện pháp này có hiệu quả nhưng cũng không tán thành loại biện pháp giết được địch ba nghìn thì quân ta tổn thất tám trăm. Một khi thanh danh Lý Uyên bị phá hỏng thì khi lão khởi binh sẽ có bao nhiêu người nguyện ý đi theo?

Lý Uyên đã làm như vậy, lão cũng không có cách nào, chỉ có thể cố gắng lớn nhất để tiêu trừ nguy cơ lời tiên tri kia.

Lúc này mọi sự đã sẵn sàng, chỉ chờ cơ hội, nhưng cơ hội này cũng không phải có được dễ dàng, Đậu Khánh nghĩ tới nghĩ lui, lão phát hiện cuối cùng cũng chưa qua được ngưỡng Bùi Củ.

Sự kiện Xương Hạp môn và vụ án Lai Hộ Nhi đều do Bùi Uẩn nắm quyền điều tra.

Không được gia tộc Bùi thị đồng ý thì cơn gió này làm sao có thể bùng lên được?

Đậu Khánh âm thầm thở dài, Bùi Củ vẫn án binh bất động chờ lão ra tay, lão già đa mưu túc trí Bùi Củ này mới đúng là đối thủ lớn nhất của lão.

....

Từ khi bắt cóc Nguyên Tuấn không thành Bùi Củ vẫn luôn im lặng, lão ta như đứng xem cuộc vui mà Lý Uyên và bọn người quý tộc Quan Lũng biểu diễn vậy. Mọi chuyện lão ta đều biết nhưng lão không can thiệp, càng không muốn làm vỡ khổ nhục kế của Lý Uyên.

Nơi ở cũng có tác dụng chủ đạo trong chính trị, vấn đề triết học chính trị dùng trên gia tộc Bùi thị lại rất thích hợp, tuy nhiên gia tộc Bùi thị nằm ở phía nam Tịnh Châu, Tịnh Châu ra đời sau Sơn Tây, nó là điểm giao nhau của ba thế lực lớn: Hà Bắc Sơn Đông, Hà Nam Trung Nguyên cùng Quan Lũng Hà Tây.

Gia tộc Bùi thị được lưu truyền thuộc sĩ tộc Sơn Đông, không giống như huyết thống Tiên Ti là quý tộc Quan Lũng, nó và sĩ tộc Hà Bắc cách nhau dãy Thái Hành Sơn cao vút, địa lý ngăn cách khiến gia tộc Bùi thị và sĩ tộc Hà Bắc không có mối liên hệ chặt chẽ.

Với vị trí địa lý đặc thù quyết định lập trường chính trị trong gia tộc Bùi thị, vừa không thiên vị quý tộc Quan Lũng, cũng không thân cận sĩ tộc Sơn Đông, đối với sĩ tộc Quan Lũng lại vẫn duy trì thái độ kính trọng nhưng cũng giữ khoảng cách vừa phải.

Tuy nhiên cũng chính vì gia tộc Bùi thị có lập trường trung gian mà qua hai đời Đại Tùy luôn được Hoàng đế ưu ái, ủy thác trọng dụng, dù là Dương Kiên hay Dương Quảng cũng đều lấy gia tộc Bùi thị làm chất bôi trơn và hòa giải mâu thuẫn quý tộc Quan Lũng và sĩ tộc Sơn Đông.

Gia tộc Bùi thị được xem là một gia tộc có năng lực nên ở trong Vương triều Đại Tùy nhanh chóng thăng tiến, xuất hiện Bùi Uẩn và Bùi Củ đều là hai Tể tướng, đây là điều hiếm thấy, được trọng dụng kéo dài qua hai triều Lý Đường.

Mãi cho đến giữa đời Đường hai thế lực lớn Đông Tây dần dần chuyển thành hai bên đối kháng, sự cân bằng của Bùi thị cũng dần mất đi tác dụng, từng bước thối lui ra khỏi con đường chính trị.

Thường vẫn đóng vai trò là một khán giả đứng xem, Bùi Củ mới hiểu rõ được bộ phận quý tộc Quan Lũng đấu tranh trong đó, nhưng lần này Bùi Củ phá lệ không chỉ đứng nhìn mà đồng thời trợ giúp một tay.

Cùng lúc lão cho cháu nội là Bùi Hành Kiệm mang kế hoạch Đậu Khánh muốn giá họa Lý Hồn nói cho Nguyên gia, nhưng ngay khi Nguyên Mân muốn phá hỏng kế hoạch này mới cho cháu trai là Nguyên Tuấn đến báo với Lý Hồn. Bùi Củ lại ra lệnh cho Bùi Hành Kiệm bắt cóc Nguyên Tuấn khiến Nguyên Mân tưởng chính do Đậu Khánh gây ra, vì thế Nguyên - Đậu hai nhà trở nên đối địch nhau.

Chỉ có điều Bùi Hành Kiệm bắt cóc Nguyên Tuấn thất bại, Nguyên Tuấn đã bị Trương Huyễn cướp đi khiến Bùi Củ suy sụp không ít, nhưng suy sụp này cũng không ảnh hưởng đến mục đích của Bùi Củ, hai nhà Nguyên, Đậu cũng vì sự kiện bắt cóc này mà trở nên rạn nứt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.