Trương Huyễn trầm ngâm một chút nói:
- Nhưng đối với trận quyết chiến hôm nay mà nói, ngươi phát huy tác dụng nhiều hơn ta, ta có thể cướp cờ, là vì ngươi kéo chủ lực quân địch lại.
- Ngươi có thể nói như vậy đủ thấy ngươi cũng là người quang minh lỗi lạc, nhưng luận về công đông chinh, ta quả thực không bằng ngươi.
Nói đến đây, Vũ Văn Thành Đô cười ngạo nghễ:
- Nếu còn có lần sau, ta hy vọng có thể lại kề vai tác chiến, xem ai có thể giành được công đầu?
Trương Huyễn cũng cười:
- Có thể kề vai chiến đấu với Vũ Văn tướng quân, Trương Huyễn rất vinh hạnh!
Vũ Văn Thành Đô lại đầy thâm ý nói với Trương Huyễn:
- Hy vọng sau khi hồi kinh, ta có cơ hội uống một chén với Trương tướng quân.
Trương Huyễn vui vẻ gật đầu:
- Ta cũng đợi có ngày đó!
Lúc này, đội thân binh của Lai Hộ Nhi từ trong đại trướng bước ra, nói với mọi người:
- Không có việc gì, Đại tướng quân cho mọi người tự về cảnh giới, đề phòng quân Cao Cú Lệ tối nay đánh lén.
Mọi người lại không có rời đi, ai cũng nghe ra trong Soái trướng có việc rồi.
Trong Soái trướng, Lai Hộ Nhi đầy vẻ phẫn nộ, khoanh tay đi đi lại lại, phó tướng Chu Pháp Thượng ở bên cạnh trầm mặc không nói, một bên khác Trường Sử Thôi Quân Túc lại bình tĩnh khác thường, trong tay y cầm một quyển sắc lệnh.
Vừa rồi Thôi Quân Túc đọc sắc lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117279/quyen-1-chuong-125-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.