- Ai?
Trương Huyễn khó hiểu hỏi.
- Chính là cái người mặc áo bào gấm màu trắng vừa rồi.
Trương Huyễn nghĩ tới người đàn ông trung niên ánh mắt lạnh lùng cao ngạo, hắn cười hỏi:
- Người kia thì sao?
- Ta còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi, không dám nhận, bây giờ nghĩ lại, đúng là y.
Tiểu nhị nhìn xung quanh một chút, hạ giọng nói:
- Người đàn ông trung niên mặc áo bào gấm kia chính là Nhị đương gia của Lư thị gia tộc Lư Nghi.
- Ồ.....
Trương Huyễn thản nhiên “Ồ” một tiếng, hắn không biết cái gì mà Nhị đương gia Lư thị, cũng không có hứng thú, thật ra nam tử lông mi thô kia quá để ý đến ngựa của mình, trong lòng hắn có cảm giác bất an.
Tiểu nhị có chút chán nản, mình không ngờ không chào hỏi Nhị đương gia của Lư thị, bỏ qua mất một cơ hội quen biết tầng lớp phú quý.
Lúc này, bọn họ đi đến trước một tòa độc viện, tiểu nhị đẩy cửa sân ra, khom người cười nói:
- Đây là độc viện thượng đẳng thứ hai, độc viện tốt nhất được vị đại gia vừa rồi thuê mất rồi, công tử chịu khó ở lại đây vậy.
Trương Huyễn thấy tường viện cao chừng một trượng, tường trắng ngói đen, cửa chính bền chắc, viện vô cùng rộng rãi, trồng hai cây đại thụ, đại thụ xanh um tươi tốt, bóng cây che một nửa sân.
Phòng ở cao thấp hai tầng, ít nhất có sáu phòng, thoạt nhìn như vừa mới tu sửa, chín tầng mới, giữa còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-chien-do/2117213/quyen-1-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.