“Không có ai.” Thất Phân bình tĩnh kéo vali của mẹ vào trong.
Cát Hân Hạnh đâu phải dễ lừa như vậy huống hồ bà là chuyên gia động vật theo dấu vết bằng mùi, “Thất Phân à, mẹ khuyên con nói thật đi.”
“Thật là không có ai ở đây cả nhưng bạn trai con có tới.” Thất Phân nhấn mạnh rõ ràng giữa ở và có ghé qua.
“Bạn trai bí mật mà con thích à?” Cát Hân Hạnh vỗ vai con gái, “Có ảnh không cho mẹ xem đi.”
Thất Phân rất ngoan ngoãn lấy điện thoại, chọn ảnh chụp ở trường đưa bà xem, “Đúng rồi, chỉ có những tấm này thôi mẹ tự xem đi.”
Cát Hân Hạnh ngồi sofa xem ảnh, Thất Phân đi tìm đồ ăn trong bếp, “Mẹ có đói không? Lát nữa ra ngoài gọi đồ ăn nhé, nhà không còn gì ăn rồi.”
“Sao anh chàng này lại thích con?”
Thất Phân lau mồ hôi, “Sao mẹ không hỏi anh ấy tốt với con thế nào, làm nghề gì trước?”
“Vậy cậu ấy tốt với con thế nào, làm nghề gì?”
“Rất tốt với con, huấn luyện viên trượt tuyết.” Thất Phân cười hơi gượng.
“Sao anh chàng này lại thích con?”
Thất Phân:... “Vì mắt kém, mẹ có hài lòng với câu trả lời này không?”
Cát Hân Hạnh xem đi xem lại những bức ảnh, trả lời: “Hài lòng 100% với câu trả lời này.”
Thất Phân giật lại điện thoại rồi bắt đầu đặt đồ ăn.
Cát Hân Hạnh nhìn con gái, rõ ràng là được chiều chuộng nhiều, vỗ tay: “Thất Phân xứng đáng có chàng trai tốt như vậy.”
“Cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sinh-kiep/3485874/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.