Nói đoạn, ánh mắt xanh biếc của Mộ Dung Thùy ánh lên vẻ trêu chọc: "Nếu đã vậy, Sầu Ngư thân là chủ mẫu, việc thiếp thị đi ở, nàng tự có thể định đoạt."
Ta ngỡ ngàng: "A, ta ư?"
Chưa để ta kịp hoàn hồn, hắn đã gọi người mở khóa, rồi đích thân dẫn nữ nhân trong vườn đến trước mặt.
Chỉ thấy nữ tử kia đầu tóc rối bù, mặt mũi lấm lem, ánh mắt thất thần, miệng há hốc nhưng chẳng thể phát ra tiếng nào.
Mộ Dung Thùy sai người buông nàng ta ra, nàng ta liền nhào tới dưới chân hắn dập đầu lia lịa, m.á.u hòa lẫn nước mắt loang lổ khắp nền đất.
Chứng kiến cảnh tượng ấy, ta không khỏi động lòng trắc ẩn, bèn muốn sai nha hoàn đỡ nàng ta dậy.
Nào ngờ nàng ta bỗng ngẩng đầu thét lên một tiếng hãi hùng, miệng há ra, bên trong lại là một mảng lưỡi cháy đen!
Ta kinh hãi hét lên, suýt nữa thì bỏ chạy khỏi chỗ ngồi!
Mộ Dung Thùy nhìn chằm chằm vào ta với vẻ mặt thản nhiên: "Chẳng lẽ nàng cho rằng, ta là kẻ đã hại nàng ta ra nông nỗi này?"
Ta ấp úng: "... Ta, ta không biết."
"Thế sao?"
"..."
Thấy ta toàn thân run rẩy không nói nên lời, Mộ Dung Thùy cởi thanh bảo đao bên hông xuống, nhẹ nhàng đặt vào tay ta: "Đao đây, nàng có thể g.i.ế.c ta bất cứ lúc nào, ta tuyệt đối không chống cự."
Ta dĩ nhiên không thể nào cầm lấy thanh đao ấy.
Mộ Dùng Thùy đợi một lát, rồi tự nói với chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sau-du/3738075/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.