Nghe đến đây, Mộ Dung Thùy liền cười, hàm răng trắng ẩn hiện, trong mắt ánh sao lấp lánh: "Nhìn thân hình nhỏ bé này mà chí hướng lớn thật đấy."
Hắn đưa tay vuốt tóc mai ta: "Ta đáp ứng rồi, nhất định sẽ không để nàng làm góa phụ, cứ yên tâm."
Ta có chút chán nản.
Nhìn vẻ mặt thoải mái của hắn, hình như hắn không để lời ta nói vào lòng.
Ngày tháng thoi đưa.
Bỗng một ngày, trước cửa xuất hiện một đội quân.
Đội ngũ này chỉnh tề nghiêm trang, xe ngựa im hơi lặng tiếng, thậm chí không kinh động đến hàng xóm láng giềng, giữa ban ngày ban mặt, đột nhiên xuất hiện trong ngõ nhỏ.
Quân lính nhanh chóng tiến vào trong nhà, rất nhanh đã dọn sạch sẽ ba gian nhà trước sau.
Mộ Dung Thùy ra hiệu với ta: "Đã đến lúc xuất phát rồi."
Ta không lưu luyến gì Trừ Châu, A Nhị lại không muốn rời đi, ta bèn giao tiệm bánh đậu cho hắn kinh doanh, rồi đưa cha ta đang hôn mê lên xe ngựa.
Đương nhiên, ta cũng mang theo của hồi môn là bốn rương da đỏ của mình.
Xe ngựa lộc cộc, rất nhanh đã ra khỏi cổng thành.
Bên ngoài xe ngựa, ta thấy Mộ Dung Thùy đang cưỡi ngựa.
Ta khẽ vén rèm lên, len lén nhìn trộm hắn.
Không biết từ lúc nào, hắn đã đeo một chiếc mặt nạ hình thú đáng sợ, chỉ để lộ ra một đoạn cằm với đường nét đẹp mắt.
Khí chất cao quý ấy khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Đội ngũ do hắn dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-sau-du/3738064/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.