11.
Sau khi tỉnh lại, Giang Chiếu nhiều lần đến tìm tôi.
Tôi lấy các loại lí do để từ chối cậu ấy.
Mỗi lần nhìn thấy cậu ấy cô đơn rời đi, lòng tôi đều quặn thắt lại, nhưng tôi không thể để cậu ấy bị kịch bản trừng phạt nữa.
Tôi không chịu được hậu quả ấy.
Tôi muốn cậu ấy sống tốt.
Cuối cùng, sau một lần lại bị từ chối gặp mặt, Giang Chiếu không còn tìm tôi nữa.
Cậu ấy có lòng tự trọng của mình.
Tôi cũng có sự bất đắc dĩ của tôi.
Sau đó rất lâu, tôi bận rộn tập trung học hành, đã lâu rồi không gặp lại cậu ấy.
Bạn cùng bàn nói Giang Chiếu dành toàn bộ thời gian thi đấu ở bên ngoài, hẳn sẽ trở về trước kỳ thi tốt nghiệp.
Thế nhưng mãi cho đến khi kết thúc kì thi đại học, tôi cũng không gặp lại cậu ấy.
Không biết rốt cuộc cậu ấy có thi đại học hay không.
Sau khi có kết quả thi tốt nghiệp, trong lúc điền nguyện vọng, tôi nhận được điện thoại từ giáo viên tuyển sinh của trường Đại học mà tôi mong ước.
Giáo viên nói vì tiết mục biểu diễn của tôi vô cùng xuất sắc, chỉ cần tôi điền nguyện vọng thì họ chắc chắn sẽ tuyển tôi.
“Bạn Tống, người chơi bóng rổ rất tốt ở trường em, cái cậu gọi là Giang Chiếu ấy, nguyện vọng một cũng điền vào trường chúng tôi."
Tôi sửng sốt rất lâu, cuối cùng vẫn bỏ qua ngôi trường này.
Thư trúng tuyển tới vào chạng vạng tối, ráng chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nguyet-ha-nien-so-chieu-nhan/2818419/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.