Khổng Gia Chung ở dưới lầu liên tục tớilui giẫm bước, mấy tên thuộc hạ đang giúp lấy thứ này vật nọ. Trong đạisảnh không khí nặng nề, âm thanh những chiếc thùng vô tình chạm sàn nhànghe rất chói tai. Khổng Gia Chung nhìn chiếc đồng hồ quả lắc Anh quốc,hít sâu một hơi mới lên lầu, đứng ngoài cửa gọi: “Thiếu phu nhân, xe đãchuẩn bị xong rồi!”
Trong phòng không có tiếng hồi âm, cũngim bặt tiếng động. Y định gọi tiếp thì cửa bật mở, Tịnh Vi đi ra, trênngười mặc bộ sườn xám màu tím, cử chỉ vẫn thong thả nhìn y rờ cằm nói:“Có thể đi rồi.”
Miền Bắc mưa rất ít nhưng từ tối qua bắtđầu mưa dầm cho tới sáng, lúc này mưa càng lúc càng lớn thêm. Tịnh Vinhìn cảnh sắc khu vườn trong màn mưa, mê ly huyễn hoặc, mọi thứ như hưảo. Nàng quay đầu nhìn lại, như một cái liếc dài mà cũng như rất ngắnngủi, rồi xoay người chui vào xe. Ô tô chạy trên đường, bây giờ mưa rấtto, trời đất mù mịt. Người đi thưa thớt, nhìn ra ngoài chỉ thấy trắngxóa bọt nước. Nàng còn nhớ ngày ấy lúc nàng đến, vì tò mò vẫn thườngngoái đầu ra cửa xe ngắm phong cảnh… Hỉ Thước giờ cũng ở đây, ngồi đốidiện với nàng. Dường như mới xảy ra hôm qua, mà tựa đã trôi qua ngànkiếp!
Chẳng biết có phải do trời mưa hay khôngmà xe chạy thật chậm, trên đường chứa vài hố nước, lốp xe cán qua liềnbắn lên sạch sẽ. Nàng cứ nhìn những cửa hàng, những ngôi nhà, nhữngngười qua lại, những hàng cây lướt qua, từ nay về sau liên tục rời khỏitầm mắt của nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-nam-han/3271754/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.