*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chú ý đến hàm nghĩa nơi ánh mắt của Thẩm Thiếu Hạo, Giang Lạp lạnh lùng cười, quay đầu lãnh đạm nói với Biệt Phong Khởi: “Huynh trưởng đến rất đúng lúc, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”
Biệt Phong Khởi rõ ràng nhận thấy bầu không khí này có chút vi diệu.
Trong lòng bỗng dâng lên nỗi bất an mơ hồ khiến sắc mặt y dần nghiêm nghị lại.
“Thẩm công tử, huynh đệ bọn ta có vài chuyện muốn nói riêng, mời ngươi rời đi cho.” Biệt Phong Khởi nói.
Giang Lạp thế nhưng lại nói: “ Không sao, cũng chẳng có gì để mà nghe không được.”
Biệt Phong Khởi nghe vậy, vầng trán không khỏi ép lại càng sâu hơn, đáy lòng ngập tràn uất hận. Tướng mạo của y vốn là kiểu lông mày gần mi mắt thoạt trông rất tà mị, nay trán nhăn lại phảng phất nét u buồn: “Được rồi, thế ngươi muốn nói gì với ta?”
Ngay lúc này, Triệu thị vệ trưởng từ phía sau đuổi theo, hắn thở hồng hộc nhìn bên nay rồi lại ngó bên kia, người ngoài xem cũng có cảm giác bầu không khí này rất quái dị, nhất thời không dám mở miệng lắm lời.
Chợt nghe Giang Lạp nói với Biệt Phong Khởi: “Thẩm công tử mời ta đến Thẩm phủ làm khách, ta đã đáp ứng.”
Biệt Phong Khởi kinh ngạc lặp lại: “Ngươi đáp ứng hắn?”
Giang Lạp mặt không đổi gật đầu: “Ừm, đều đáp ứng cả rồi.” Có ý riêng khác.
“Cái gì gọi là đều đáp ứng cả rồi?!!” Biệt Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-lap-song-lai/732619/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.