Tả Nhất Môn bị dọa đến vã mồ hôi lạnh.
Nguy rồi! Đối phương dường như nổi sát tâm với hắn!
Không cần Giang Lạp dò hỏi, vì cầu sinh, Tả Nhất Môn khai tường rõ tận, đem toàn bộ lai lịch của mình đều nói ra hết.
“Tiểu nhân tên Tả Nhất Môn, là hộ viện của Thẩm gia, gia chủ tại thành Trà Lăng, trưởng tử Thẩm gia, Thẩm Thiếu Hạo. Vì buổi đấu giá sắp tới, nghe đồn có linh dược quý hiếm, gia chủ của tiểu nhân muốn đấu giá nên lôi kéo các phương anh hùng xuất lực hỗ trợ. Vì thế phái tiểu nhân chờ ở trên đường vào thành. Tiểu nhân thấy xe ngựa của tiền bối mộc mạc, hộ vệ xung quanh thực lực lại cao cường, vì thế mong muốn mời ngài đến Trà Lăng một chuyến cùng nhau thương thảo về buổi đấu giá, hoàn toàn không có ý mạo phạm, xin tiền bối tha mạng!”
Giang Lạp lắc đầu bật cười, hắn cũng từng nghe nói, mỗi khi có linh dược hiện thế, tứ đại gia tộc của thành Trà Lăng sẽ vừa đấm vừa xoa cưỡng chế kẻ ngoại lai, hiệp trợ tranh cướp. Phụ thân hắn từng chế nhạo thái thú thành Trà Lăng bất lực vô phương.
Tuy nhiên linh dược này đúng là gợi lên hứng thú của hắn.
“Nói cho ta biết một chút về linh dược này xem.” Giang Lạp mỉm cười nói.
Tả Nhất Môn khiếp sợ ngẩng đầu, chỉ thấy ánh mắt Giang Lạp ôn hòa, ẩn hàm ý cổ vũ, dung mạo tuấn tú như sương như tuyết. Côi cút đứng bên trong băng tuyết, có khác nào tiên nhân, bỗng chốc khiến hắn muốn rơi lệ.
Không nghĩ đến!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-lap-song-lai/732590/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.