Huyền lực đã lên tới cấp Huyền Vương, Biệt Phong Khởi muốn dành sự kinh hỉ này cho đối thủ của mình là “Giang Lạp”. Để đề phòng tin tức không bị lộ ra, y không có báo cho mọi người biết thực lực của mình, ngay cả cha mẹ y cũng không nói.
Mười năm, nghe nói Giang gia thay đổi đến long trời lở đất, gia chủ đã thay người, tiểu tử kia cũng bị trục xuất khỏi gia tộc. Không biết tên đó hiện tại sống ra sao, Huyền lực tới cảnh giới nào rồi.
Ôi, tiểu tử kia sắp trở thành tâm ma của y rồi.
Lần gặp gỡ này thật khiến người ta mong chờ mà.
Giang Lạp cùng Biệt Phong Khởi đều không có hứng thú đồng sàn cộng chẩm. Hai người thỏa thuận mỗi ngày một người ngủ giường, người kia thì ngủ giường quý phi. Bắt đầu từ tối nay.
Đêm tân hôn thứ hai, Biệt Phong Khởi nằm trên giường quý phi chật hẹp, cánh tay gối lên sau gáy, lòng thầm mong đợi hành trình tới thành Ngân Nhạn.
Giang Lạp vẫn chưa đi ngủ, hắn ngồi bên bàn, dựa vào ánh nến đọc sách.
Chỉ thấy làn da hắn trắng như tuyết, tay áo rũ xuống nhẹ lay động, thỉnh thoảng lại giơ lên che miệng nhẹ giọng ho khan.
Tiểu tử thúi này đã yếu ớt rồi còn mặc ít quần áo như vậy! Biệt Phong Khởi nhíu mày, nhảy từ trên giường xuống, đi tìm áo khoác dày cho Giang Lạp để hắn không bị lạnh.
“Giang Khinh Chu.” Vẻ mặt Biệt Phong Khởi phiền muộn.
Giang Lạp kinh ngạc nhìn hắn: “Sao vậy?”
“Có vẻ như ta tạm thời không tới được phía nam.” Biệt Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-lap-song-lai/732587/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.