Vương Thành không nói thêm câu nào, cưỡi lên chiến mã, một mình đi về nơi xa. Tô Chuyết đưa mắt nhìn bóng lưng Vương Thành càng lúc càng xa, mãi đến không thấy nữa.
Hạ Thanh Phong bước lên phía trước nói:
- Tô tiên sinh, đi thôi!
Tô Chuyết gật đầu, giắt Thanh Hồng kiếm bên hông, giá ngựa đi vào trước sân. Năm ngàn nhân mã yên lặng, đứng trang nghiêm như là núi xa trong sa mạc.
Bọn họ đang chờ Tô Chuyết, mặc dù trông người này không hề giống như là một tướng quân.
Tô Chuyết đứng trước mặt năm ngàn người, trái tim cũng không khỏi nhấc lên. Y trầm hơi xuống, lớn tiếng nói:
- Các huynh đệ --
Y dùng nội lực truyền thanh âm ra, truyền rõ ràng vào lỗ tai của mỗi một sĩ binh.
- Tại hạ gọi là Tô Chuyết!
Tô Chuyết lớn tiếng nói.
- Phụng mệnh triều đình đến điều động đại quân gấp rút tiếp viện phương bắc!
Y tin tưởng các binh sĩ đóng giữ Tây Bắc lâu năm chưa bao giờ nghe qua cái tên Tô Chuyết. Bởi vậy, Tô Chuyết có thể tùy tiện nói láo, dù cho nói mình là khâm sai triều đình cũng sẽ không có người đi xác minh sự thực.
Tô Chuyết lại nói:
- Chắc là các vị đều biết, mười vạn đại quân Khiết Đan xâm phạm biên cảnh ta, hủy diệt thành trì ta, giết hại đồng bào ta! Cục tức này, chúng ta nuốt được sao?
Đại quân lấy trang nghiêm trầm mặc mà đáp lại Tô Chuyết, phía dưới trầm mặc là cảm giác tràn ngập phẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197990/quyen-22-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.