Chẳng qua cái gì?
Vẻ mặt Chu Thanh Liên lo lắng.
Mà Tô Chuyết dường như căn bản không quan tâm tính mạng của mình, đã bắt đầu đi về phía cửa hang nho nhỏ chỗ Thiên môn nơi xa. Y phải nhanh chóng chạy tới địa điểm ước định, chờ binh mã của Vương Thành. May là chân núi có để lại ngựa, chắc là sẽ không hỏng việc.
Sau lưng Tô Chuyết, Ngọc Nương nói:
- Loại phệ tâm cổ này tương tự đều tán loạn trong cơ thể người. Nếu có thể tìm ra một phương pháp xé mở mạch máu, lấy cổ trùng ra thì cũng không chắc.
Cho dù Tô Chuyết không có chuyên tâm lắng nghe, nhưng mỗi câu mỗi chữ của nàng cũng bay vào trong tai. Nghe được phương pháp này chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lắc đầu không ngừng. Nhưng mà Chu Thanh Liên lại chân thành hỏi:
- Phương pháp của ngươi có thể thực hiện được không?
Từ đầu đến cuối Chu Thanh Liên không chịu từ bỏ cứu chữa Tô Chuyết, coi như sử dụng phương pháp lạ thường nào đó, cũng muốn đánh vỡ nồi đất mà hỏi đến tột cùng.
Ngọc Nương bĩu môi nói:
- Chu tiền bối, y thuật của ngài cao như vậy, còn hỏi ta làm chi nữa?
Chu Thanh Liên nói:
- Phương diện cổ độc ta không bằng sư phụ ngươi. Ngọc Nương, nếu ngươi có thể tìm ra cách nào cứu được Tô Chuyết, ta sẽ đáp ứng thỉnh cầu lúc trước của ngươi!
Hai mắt Ngọc Nương sáng lên:
- Thật ư?!
Tô Chuyết có chút kỳ quái, không biết giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197989/quyen-22-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.