Trong mắt Vệ Tú tràn đầy khẩn cầu, chờ đợi Lạc Vân Thiên trả lời. Nhưng mà lòng của nàng thì lại vắng vẻ, nàng giống như chỉ cần một đáp án, nhưng không biết cho dù đạt được đáp án thì nàng có thể làm gì đây.
Liệu nàng có muốn báo thù không? Kẻ đã hạ xuân dược nàng, Kế Sơ Cuồng đã chết; liệu nàng có thể nhẫn tâm giết chết Tô Chuyết, người đã đoạt trong trắng của nàng hay sao? Nàng chỉ muốn đạt được một đáp án, bởi vậy nàng không nháy mắt mà nhìn xem Lạc Vân Thiên.
Tất cả mọi người đều đang chờ Lạc Vân Thiên trả lời. Hắn đã không nói câu nào trong thời gian rất lâu rồi, hắn cũng biết hắn nên mở miệng. Lạc Vân Thiên thở dài một tiếng, nói:
- Nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng. Câu nói này quả nhiên là không sai!
Đám người không biết tại sao hắn lại phát ra câu cảm thán này. Quách Tử Thiện đột nhiên lớn tiếng nói:
- Lạc bộ đầu, hết thảy đều do ta làm, không có quan hệ với ngài...
Lão còn muốn gánh tội thay cho Lạc Vân Thiên. Lạc Vân Thiên khoát khoát tay, chợt nở nụ cười, một nụ cười buồn bã đau thương. Hắn chậm rãi nói ra:
- Tô tiên sinh, tiên sinh nói không sai, ta chính là người áo đen, cũng vẫn luôn muốn che dấu tội ác của Mộ Dung Bình. Chỉ vì... Chỉ vì, Mộ Dung Bình là con của ta!
- Cái gì?
Ngay cả người bình tĩnh nhất ở đây, Tô Chuyết, lần này cũng thật sự bị chấn kinh. Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197862/quyen-17-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.