Đoạn Lệ Hoa nghe Tô Chuyết giải thích xong, mới chợt hiểu ra. Nàng cười nói:
- Nói như vậy, té ra là tiểu nữ trách oan Lạc bộ đầu rồi ư?
Trong lòng nàng không có tâm cơ, biết mình phạm sai lầm thì lập tức xin lỗi. Đoạn Lệ Hoa cười nói với Lạc Khiêm:
- Lạc bộ đầu, là ta sai rồi! Bất quá, cách ngươi nói chuyện với tiên sinh nhà ta rất không có lễ phép, chuyện đó ta không tha thứ cho ngươi đâu!
Đoạn Lệ Hoa phong quang tễ nguyệt (*) như thế, cũng làm cho Lạc Khiêm có chút thụ sủng nhược kinh. Hắn vội vàng hành lễ nói:
(*) Phong quang tễ nguyệt: gió trong, trăng tỏ. Ý trong câu là người có tâm địa thẳng thắn.
- Cô nương quá lời rồi!
Vừa nói vừa liếc mắt nhìn Tô Chuyết, hơi nghi hoặc một chút, nói ra:
- Nhìn không ra, tên gian thương như ngươi còn không tính là quá đần!
Tô Chuyết chỉ cười cười, Đoạn Lệ Hoa lại biến đổi sắc mặt, nói ra:
- Lạc Khiêm, ngươi quá phận!
Tô Chuyết ngăn nàng lại, nói với Lạc Khiêm:
- Lạc bộ đầu, có hứng thú tìm một chỗ uống chén rượu hay không?
Lạc Khiêm hừ lạnh một tiếng, rất rõ ràng không muốn tiếp nhận lời mời, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Đoạn Lệ Hoa. Đoạn Lệ Hoa cũng hừ một tiếng, nói:
- Tiên sinh nhà ta mời ngươi, là thiên đại phúc phận của ngươi! Ngươi đừng có mà không biết điều!
Lạc Khiêm nói:
- Ngưu Đức Quý, chỉ cần ngươi thả Tiểu Y cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197798/quyen-15-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.