Bên cạnh có người hỏi:
- Rốt cục hắn ta có lai lịch gì?
Tào phủ doãn thở dài, nói:
- Lão tử của hắn là thần bộ (*) Lạc Dương, có kim bài ngự tứ của hoàng thượng, ai mà không cho hắn mấy phần mặt mũi chứ? Có thuộc hạ như Lạc Khiêm, có lẽ chắc ta phải sống ít đi mười năm!
(*) Bộ: ở đây nghĩ là bắt/ Thần bộ: có tài bắt tội phạm như thần.
- Trách không được...
Đám người nhỏ giọng thầm thì.
Hà Tướng quân nói:
- Tào đại nhân, chúng ta làm cho một buổi hôn lễ của người ta đang yên đang lành bị quấy nhiễu, còn có mặt mũi ở lại nơi này sao?
Tào phủ doãn lớn tiếng nói:
- Ai nói bị quấy nhiễu? Hai người chúng ta ở đây chứng hôn, Đường công tử và Vệ cô nương đã kết thúc buổi lễ, còn kém đưa vào động phòng. Tất cả mọi người có thể làm chứng!
Đám người cùng kêu lên khen hay, chỉ có Tô Chuyết nhíu mày. Đường Mặc cười nói:
- Đa tạ chư vị! Chuyện hôm nay, sai đều do Đường mỗ. Giữa trưa ngày mai tại hạ dẫn theo nội tử thiết yến tại Xuân Thủy lầu, bồi tội với mọi người. Hi vọng đến lúc đấy mọi người cần phải nể mặt đó!
- Tốt!
Tào phủ doãn vỗ tay tán thưởng trước tiên.
- Ta chắc chắn sẽ đến!
Nếu hắn đã lên tiếng, những người khác đương nhiên không thể bác bỏ mặt mũi Đường Mặc rồi. Một buổi tiệc mừng lại ầm ĩ thành như vậy, ai cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197797/quyen-15-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.