Vẻ mặt Chu Quý tràn đầy đắc ý, nghênh ngang rời đi. Vẻ mặt Tô Chuyết thì lại âm trầm, vẫn không nói một lời, trầm mặc hồi lâu. Đến cùng Chu Quý là người thế nào? Tô Chuyết nghĩ mãi mà không ra, ngay cả Vệ Tú nắm giữ tổ chức Vọng Nguyệt lâu vang danh thiên hạ như vậy, muốn cướp lại Hoa Niệm Tô cũng không nguyện ý trở mặt cùng Chu Quý, mà là dựa theo quy củ của đối phương nói chuyện làm ăn một phen. Nàng sợ Chu Quý sao? Hay là bởi vì thế lực sau lưng Chu Quý?
Tô Chuyết liên tưởng đến chỗ này cũng không có gì kỳ quái, một tên thương nhân chợ búa như Chu Quý đã không có võ công tuyệt thế, cũng không đủ nhân thủ. Nhưng trên giang hồ lại thông suốt không trở ngại, một mặt là bởi vì hắn khéo léo, bản lĩnh cao. Còn một mặt kia, người như hắn kiếm lời khắp nơi đắc tội không ít người. Nếu như không có thực lực hơn người chỉ sợ sớm đã trở thành một bộ xương trắng. Mà thực lực đó cũng không phải là Chu Quý có sẵn, như vậy sau lưng của hắn nhất định còn có một người!
Tô Chuyết thở dài, mặc dù chán ghét Chu Quý đến cực điểm, nhưng lại không thể không đi gặp hắn. Dù sao Lục Đạo Luân Hồi kinh liên quan trọng đại, tuyệt đối không thể trôi giạt trên giang hồ. Y đứng dậy xuống núi, vừa mới đi tới chân núi, đã nhìn thấy mười thôn dân tụ tập một chỗ, vẻ mặt có chút khó coi, bước qua bước lại, tỏ ra nôn nóng bất an.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197740/quyen-13-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.