Hoa Bình mở cửa phòng, bên ngoài đã là sáng sớm. Trong núi mờ mịt sương mù, khắp nơi mờ ảo không rõ chân thực. Sương thu dày nặng, đỉnh núi còn vào thu sớm hơn chân núi, trên đường đá đã có lớp sương trắng mỏng. Gã há miệng thổi hơi trắng, bỗng nhiên trông thấy Tô Chuyết vẫn còn ngồi một mình trong lương đình, bút lông trong tay viết viết bôi bôi trên tờ giấy.
Gã đi qua, thoáng thấy trên tờ giấy đã đầy mực nước, hầu như không có một chỗ trống. Tô Chuyết không ngẩng đầu lên, nói:
- Huynh đã tỉnh.
Hoa Bình lớn tiếng nói:
- Cả đêm cậu không ngủ ư?
Tô Chuyết thở dài, đáp:
- Có một số việc cứ nghĩ mãi mà không rõ, cho nên không ngủ được!
Hoa Bình biết tính tình của Tô Chuyết, nếu như có vấn đề không giải được thì vô luận thế nào cũng khó mà ngủ. Gã bỏ thêm chút than củi vào trong lò bùn đỏ, ngọn lửa phát ra. Rồi lại cầm ấm nước lấy chút nước suối đặt ở trên lò. Không lâu sau thì khí nóng bốc lên hầm hập. Bên trong đình cũng thêm chút sức sống.
Cuối cùng Tô Chuyết gác bút lại, nói:
- Bọn huynh đáp ứng Chu Quý điều kiện gì?
Lông mày Hoa Bình nhấc lên, biết việc này không thể gạt được y, liền nói:
- Cũng không có gì, chỉ để chúng ta đi làm một việc cho hắn!
Gã nói có vẻ hời hợt, Tô Chuyết lại hỏi tới:
- Đến cùng là việc gì?
Hoa Bình đáp:
- Chỉ là tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197739/quyen-13-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.