Chân núi Ngọc Tứ, một đôi vợ chồng trẻ tuổi đang chậm rãi bước đi dọc theo bậc đá lên núi. Nam thì mày rậm mắt to, ánh mắt trong suốt, trung hậu trung thực. Nữ thì con mắt sáng ngời, khắp toàn thân bao phủ bằng một khí chất ưu tú. Nàng ôm một đứa trẻ bọc tã, đứa bé không quá một tuổi, còn chưa biết nói chuyện, chỉ nháy một đôi mắt to nhín trái nhìn phải.
Người nam đi đằng trước, cũng không quay đầu lại, hỏi:
- Linh lung, ba năm rồi chúng ta không đến xem Tô Chuyết, muội nói xem hắn có trách chúng ta không?
Người nữ đang trêu đùa đứa con, nghe vậy thì thở dài một tiếng, đáp:
- Ba năm nay có nhiều chuyện như vậy, Tô Chuyết trên trời có linh thiêng, nhất định sẽ không trách chúng ta đâu.
Người nam cũng thở dài:
- Chỉ hi vọng là thế!
Hai người này dĩ nhiên chính là Hoa Bình và̀ Yến Linh Lung. Kể từ trận chiến Biện Lương, Vệ Tiềm tự sát, một đám phản loạn đều bị tiêu diệt. Hoàng đế luận công ban thưởng, càng thêm khen thưởng lớn đối với bầy trộm Tứ Hải Minh. Những người này không cầu làm quan, chỉ vì tiền tài, mà Hoàng đế thì lại không bao giờ thiếu bạc. Hai phe ăn nhịp với nhau, ban thưởng vô số vàng bạc tài bảo. Một số giặc cướp nếm được ngon ngọt, thế nên không còn hoạt động trộm cướp nữa, ngược lại đặt mua ruộng vườn làm phú ông nhà giàu. Nhưng người còn lại mặc dù vẫn mang danh Tứ Hải Minh, kì thực đã thoát khỏi đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197726/quyen-13-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.