Bên ngoài thành Biện Lương trăm dặm, có một ngọn núi cao chừng vài trăm trượng, đỉnh núi chui vào mây. Nếu như đứng trên đỉnh núi đối diện nhìn qua, sẽ phát hiện ngọn núi này có hình dạng kì lạ. Trên đỉnh núi đột ngột trở nên bằng phẳng, giống như bị người ta mạnh mẽ chém phăng ra một miếng đất bằng vậy. Trên đất bằng còn có mấy cột đá, trải qua mưa gió, phai màu loang lổ, dường như lúc nào cũng sẽ sụp đổ ầm ầm.
Ở trên đỉnh núi này vừa vặn dễ dàng quan sát toàn cảnh thành Biện Lương. Trận quyết chiến trong hoàng thành mới vừa kết thúc, khói lửa còn chưa lắng lại. Nhưng mà trên đỉnh núi xa lại chỉ có thể nhìn thấy một thành trì vẫn luôn yên ổn an tĩnh.
Đứng ở đỉnh núi, gió đêm mãnh liệt thổi đến thấu xương, có thể thổi tan cả gân cốt. Nhưng mà lúc này có ba người đứng trên đỉnh núi. Các cột đá vây thành một vòng tròn, trên mỗi cột đá đều có một người đang đứng, tạo thành một hình tam giác. Ba người ăn mặc theo kiểu y phục dạ hành, che mặt mũi, đứng cách nhau tương đối xa, tựa hồ cũng đang âm thầm đề phòng.
Một người ở góc đông bắc không nhịn được nói:
- Chúng ta đã không tụ hội mười năm rồi, không biết tôn chủ đột nhiên triệu tập đến cùng là có ý gì!
Tiếng nói tung bay lên, lộ ra một luồng khí khái cuồng ngạo, là một người trẻ tuổi. Càng kỳ quái hơn là trên đỉnh núi cuồng phong gào thét. Người này cũng không cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197725/quyen-12-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.