Tô Chuyết nói xong, Vệ Tiềm đột nhiên vỗ tay mà cười. Khen:
- Hay lắm hay lắm! Không ngờ rằng thủ đoạn kể chuyện xưa của Tô công tử ngược lại là hạng nhất. Chỉ tiếc kể chuyện chung quy là kể chuyện, căn bản không phải là sự thật. Nếu như ta muốn hãm hại phương trượng, cần gì phải dùng cách phí sức mà không được kết quả tốt như thế? Trực tiếp thả một số vật dụng tùy thân của phương trượng ở hiện trường gây án, chẳng phải là càng trực tiếp sảng khoái hơn sao?
Tô Chuyết lắc đầu đáp:
- Ông biết ta trở về, nếu như làm quá mức trực tiếp, sẽ bị ta liếc mắt khám phá ra. Cứ giả giả thật thật, lập lờ nước đôi như bây giờ, ngược lại dẫn ta vào lạc lối. Kỳ thật còn có một chỗ khiến cho ta nghi ngờ đến ông. Sau khi phương trượng đại sư cứu ta, ta nhớ là ông đã nói, cơ hồ không có phương pháp nào dựa vào ngoại lực cứu người mà bản thân không có việc gì. Thời điểm đêm qua ta gặp được Tiêu Thủy Mặc, nhất định bởi vì là hắn luyện Lục Đạo Luân Hồi mà tẩu hỏa nhập ma, thành ra như thế. Thế nhưng lúc vừa nãy chúng ta nhìn thấy hắn, hắn đã khôi phục lại bình thường, chỉ bị chút nội thương. Như thế xem ra, nhất định có người trừ khử ma tính cho hắn. Mà bây giờ những người ở đây, chỉ có ông bị nội thương, đây không phải là minh chứng rất tốt sao?
Cơ bắp trên mặt Vệ Tiềm co rúm mấy lần, hiển nhiên không nghĩ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197688/quyen-11-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.