Một viên khô lâu ở lối vào đại sảnh, có chút khác biệt với những cái khác. Chân đèn còn bóng loáng như mới, màu đồng phía trên ngay cả vết rỉ sét cũng không có. Tô Chuyết đứng dưới chân đèn, ngẩng đầu xem xét tường tận một hồi, đưa tay sờ lên khô lâu.
Mộc Tử Tuyên sớm đã chú ý tới tình huống khác thường của Tô Chuyết, hỏi:
- Đó là cơ quan sao?
Tô Chuyết khẽ gật đầu, lại nói:
- Chân đèn này bóng hơn những cái khác, là do được xoa vuốt lâu dài mà thành. Đây hẳn là cơ quan mở ra những cánh cửa khác. Nhưng mà có chút kỳ quái là, trải qua nhiều năm như vậy, làm sao khô lâu này vẫn còn bóng loáng như trước vậy? Hơn nữa phía trên cũng không có bao nhiêu tro bụi? Chẳng lẽ trong pháo đài cổ này còn có những người khác sao?
Y vừa dứt lời, trong đại sảnh tự dưng ớn lạnh một trận. Rất nhiều người không khỏi sợ đến run rẩy.
Bạch Đà khàn giọng cười cười, nói:
- Tô công tử, ngươi đừng làm chúng ta sợ. Hay là truyền thuyết kia có thật?
Không biết là ai thấp giọng nói thầm:
- Ma nữ áo trắng, nhất định là con ma nữ đó!
Trong nháy mắt đại sảnh an tĩnh lại, người người đều cảm giác lạnh sống lưng.
Đằng Quế bỗng nhiên lạnh lùng mắng:
- Đồ nhát gan! Trái lại ta muốn xem thử, đến cùng con ma nữ đó hình dáng thế nào! Tất cả mọi người lấy ra binh khí, cẩn thận đề phòng!
Vệ Tú tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197654/quyen-10-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.