Ở chính giữa bình đài, một tòa cổ bảo (pháo đài cổ) đứng sừng sững, tất cả đều từ đá tảng xây thành, không giống kiến trúc Trung Thổ, ngược lại có mấy phần phong cách Tây Vực. Tô Chuyết biết, từ thời Đại Đường đến nay, thương đội Tây Vực thường xuyên qua lại Trung Nguyên, tự nhiên cũng mang theo lối kiến trúc qua. Nhất là ở vùng đất Tây Bắc nơi đây, chịu ảnh hưởng càng sâu của Tây Vực, có kiến trúc như vậy cũng không phải chuyện gì quái lạ.
Mặc dù pháo đài bằng đá trải qua mưa gió ăn mòn nhiều năm, nhưng còn bảo tồn hoàn hảo, có thể thấy được năm đó nó kiên cố bao nhiêu, trách không được trong truyền thuyết chính phái Trung Nguyên nhiều lần vây quét phái Thiên Sơn, nhưng vẫn không thể nhổ cỏ tận gốc, xem ra cũng có quan hệ rất lớn đến pháo đài đá tổng đàn này.
(*)Pháo đài đá: thạch bảo
(*)Pháo đài cổ/ lâu đài cổ: cổ bảo
Tô Chuyết đang miên man suy nghĩ, từng người dưới núi đã theo dây thừng leo lên. Mộc Tử Tuyên vừa đứng trên mặt đất, đã nhìn thấy hai con ngươi Tô Chuyết bắn ra lửa giận. Bất quá hắn biết Tô Chuyết không dám động thủ với hắn, nên không lộ vẻ sợ hãi. Bỏ ra nửa ngày, hơn trăm người lần lượt lên núi. Vệ Tú và Chu Thanh Liên lên núi ở phía sau, để Tô Chuyết không nghĩ tới chính là, Chu Thanh Liên lại có thể cõng Vệ Tú, hơn nữa còn lộ vẻ cử trọng nhược khinh (biến nặng thành nhẹ nhàng),như đang đi bộ nhàn nhã, không thở dốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197653/quyen-10-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.