Tô Chuyết tâm sự nặng nề, trở lại miếu Quan Âm, quả nhiên không thấy bóng dáng của Hoa Bình và Yến Linh Lung. Trái lại tên ăn mày điên kia vẫn nấp ở trong góc linh đường Nhạn Nhi, ngơ ngơ ngẩn ngẩn.
Tô Chuyết sớm đã biết gã cũng chẳng ngu dại, hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi đúng là là thành thật, thế mà còn chưa chạy!"
Tên ăn mày điên kia thủy chung ngơ ngác, tựa hồ không nghe thấy lời y nói. Tô Chuyết không tiếp tục quản hắn, quay đầu nhìn xem bốn phía, hòa thượng niệm kinh cho Nhạn Nhi sớm không biết chạy đi đâu rồi. Y có chút kì quái, lại liếc mắt nhìn tên ăn mày điên.
Đột nhiên gã cuốn ống quần lên dẫn tới sự chú ý của Tô Chuyết, hai chân trần, sinh đầy bóng nước nho nhỏ, đã có chút lở loét. Trong lòng Tô Chuyết chợt Linh Quang lóe lên, trong đầu tuôn ra ngàn vạn suy nghĩ, mấy cỗ xác chết trôi hư thối kia và lá thư mà Nhạn Nhi giấu lại thoáng hiện trước mắt. Y đột nhiên nói với tên ăn mày điên: "Ngươi nhận biết Nhạn Nhi!"
Thân thể tên ăn mày điên kia hơi chấn động một chút, bị một tiếng kêu của y, dường như giật nảy mình. Đảo mắt hắn lại hồi phục bộ dáng ngu dại, hướng về phía Tô Chuyết cười ngây ngô một tràng.
Tô Chuyết lạnh lùng nói: "Nơi này chỉ có hai người chúng ta, vậy ngươi không cần giả ngây giả dại nữa chứ? Ngươi không nhớ rõ cái hôm mà ta thì thầm với ngươi trong nhà rách nát ở mặt phía nam Lịch Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197571/quyen-6-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.