Lê Hiểu Bình ậm ự không nói, gã vốn trước giờ chưa hiểu rõ chuyện võ lâm thiên hạ, lại càng không biết quy tắc thông thường trên giang hồ. Nghĩ tới lời căng dặn của lão Nguyễn trước khi đi không phải là không có lý, ta nhất quyết không nói rõ tên tuổi ra tránh rướt tai họa vào thân. Thấy người trước mặt hỏi vẻ không có ác ý, miệng còn ấp a ấp úng không biết nên trả lời ra sao.
Hắn thấy Lê Hiểu Bình ấp a ấp úng không nói thì cười đáp “Tại hạ Trần Hưng Lễ là một tiểu tướng triều đình, mấy tháng trước vì việc truy đuổi bọn giặc Chiêm phía nam nay đóng quân ở cách thành hơn mười dặm, hẳn các hạ có biết chuyện này?”
Trần Hưng Lễ vừa nói dứt lời thì nghe người trước mặt cười ha hả chạy đến nói lớn “Hóa ra là Trần huynh! Đệ là Lê Hiểu Bình ở phiệt trấn Ẩn Nam đây, huynh không nhận ra đệ hay sao?”
Trần Hưng Lễ, nghe vậy nhận ngay ra người kết nghĩa huynh đệ hờ mấy tháng trước ở núi Phu Pha Phong, không khỏi giật mình nghĩ “Không phải là mình nhằm chứ? Chỉ chưa đấy mấy tháng mà hắn ta võ công lại cao cường đến như vậy hay sao!” Trần Hưng Lễ vốn là người thông mình làm sao không nhận ra được, rõ là lần trước Cao Bát có kể đến gã đã mất tích trong rừng cấm, sống chết còn chưa biết rõ, Cao Bát vì chuyện đó mà rất buồn bã. Lúc này nghe tiếng Lê Hiểu Bình thốt lên thì hẳn nhiên hắn làm sao không ngạc nhiên cho được, liền hỏi “Có thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951075/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.