Chương thứ ba mươi mốt
Cô nương đuôi sam đỏ tên là Khâu Phương Nhi, từ nhỏ đã sống trong đại tạp viện, cùng ông nội nương tựa lẫn nhau. Năm nay nàng vừa tròn mười tám tuổi, trổ mã xinh đẹp duyên dáng, đôi mắt đen lúng liếng, tuy nghèo khổ nhưng cuộc sống không thấy có một chút lôi thôi chắp vá nào, mặc xiêm y sạch sẽ, chải tóc gọn gàng, thoạt nhìn còn tưởng đời sống khá giả.
Đột nhiên bị Lam Yên đưa đến quán trọ này, trong lòng nàng đương nhiên là hoảng loạn căng thẳng, sau khi nhìn thấy Lệ Tuỳ càng bị hàn ý mãnh liệt và cảm giác áp bách mà hắn mang lại kinh sợ không dám ngẩng đầu. Ông cháu hai người luống cuống đứng cạnh bàn, đang không biết làm sao thì cửa rầm một cái, trong phòng đột ngột nhiều thêm ra một công tử bạch y, cuốn theo cơn gió mát và hương hoa tràn vào, làm tan đi không ít tử khí nặng nề trước đó.
Nàng lén giương mắt liếc một cái, rồi rút tầm nhìn về với tốc độ cực nhanh, thật ra chưa thấy rõ mặt mũi thế nào, chỉ cảm thấy ôi trắng quá, trắng như bông tuyết đậu trên cánh hoa mai vào mùa đông vậy, không nhiễm dù chỉ một chút dơ bẩn trên thế gian.
Lệ Tuỳ: "Nói đi, giết Thôi Nguy như thế nào."
Chúc Yến Ẩn bị một câu không đầu không đuôi này làm cho hết hồn, Thôi Nguy không phải do Ma Giáo giết ư, sao còn có thể đổi người giữa đường vậy? Y lại nhanh chóng quan sát Khâu Phương Nhi một chút, không cảm thấy đối phương có chỗ nào giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-lon-nhu-vay/1370608/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.