Chương thứ ba mươi
Tâm trạng trước mắt của Chúc Yến Ẩn cũng khá là phức tạp. . Kiếm Hiệp Hay
Khi ở Giang Nam, thật ra y không có ý kiến gì với Ma Giáo cả, thậm chí còn thấy hai chữ này thoạt nghe hơi bị lợi hại. Tùy tiện suy nghĩ một chút là có thể phác họa ra một đại ma đầu toàn thân mặc hắc y, ánh mắt lãnh khốc, hung tàn khát máu, khi bước ra sân khấu, quạ đen thê lương bay loạn trên bầu trời treo trăng đỏ, lửa đốt hừng hực không dư một vật sống - chính xác là ảo tưởng phản nghịch bay bổng trong lòng Giang Nam quý công tử. Giả sử hồi ấy mà biết được mình có quan hệ với Ma Giáo, có khi còn nhất thời sướng rồ lên một chút.
Nhưng lúc này thì khác, sau khi mở mang kiến thức trước bụi đời chợ lớn chân chính, Chúc Yến Ẩn phát hiện ra:
Thứ nhất: Hắc y đại ma đầu nổi tiếng số một lợi hại số một Võ Lâm Trung Nguyên không phải là Giáo chủ Ma Giáo.
Thứ hai: Ma Giáo thực sự xấu xa tồi tệ.
"Giết người như ngóe" trong thoại bản đặt vào hiện thực đều là những sinh mạng sống nguyên. Kim Tiền Bang bị diệt môn cũng thế, ba người lúc này còn nằm ở Thủy Tỉnh Phường cũng vậy, tất cả minh chứng cho cái "Ác" chói lọi của Phần Hỏa Điện - thứ đẫm máu và tàn nhẫn mà người thường tuyệt không tưởng tượng nổi, tội ác chồng chất ứng với câu ai ai cũng có thể tru diệt.
Chúc Nhị công tử cũng không quá muốn bị quy hoạch vào phạm vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-lon-nhu-vay/1370607/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.