ần này đi ngàn dặm.
Không biết là lo ngại cỡ nào mà từ sau khi Nhiếp Hằng Thành cầm quyền thậm chí kế nhiệm ngôi vị Giáo chủ, chưa từng vào ở điện Pháp Thiên, cũng không đâu đó gần điện Vô Ngung, mà là điện Huyền Tẫn lớn nhất trong cung Cực Lạc. Trái lại đứa cháu trai quyền hành bất ổn Nhiếp Đề kia, lại quay về ở ngay giữa điện Pháp Thiên.
Hôm nay một nửa trước điện Huyền Tẫn bị Liên Thập Tam trong lúc phát động tấn công đập đánh tơi bời, một nửa còn lại bị Hàn Nhất Túc cho nổ tung, điện Pháp Thiên thì bị Nhiếp Đề bố trí như cái động tiêu hồn, đều không thể ở.
Mộ Thanh Yến chậm bước như u hồn trong điện Vô Ngung, thị vệ dọc đường nhìn thấy hắn cuống quýt ôm quyền lễ chào, tỳ nữ nhìn thấy vị chủ nhân mới lạnh lùng mà còn đẹp trai cao lớn uy nghiêm vậy, đều đỏ mặt né qua một bên, cẩn thận nheo mắt dõi theo bóng chàng biến mất sau cửa hậu điện thiên viện.
Đây là nơi ông cố của Mộ Thanh Yến sống quãng đời còn lại.
Tìm đến tận nguồn cội rễ, loạn Nhiếp thị kéo dài ba đời nhà họ Mộ bắt đầu từ lúc ông cố đã già hành động không còn phù hợp — đối mặt với thằng con độc nhất chỉ biết tự do tùy hứng, cụ không thể xuống tay dạy dỗ nghiêm khắc nổi; đối mặt với hai người con nuôi dã tâm bừng bừng, cụ lại không có sức lực mà ràng buộc.
Nhưng mấy ai biết, thuở thiếu thời ông cố cũng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-da-vu-thap-nien-dang/3363052/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.