Địa cung ngàn năm. trung
Mộ Thanh Yến chậm rãi thả sợi xích bạc, hai người rơi xuống đất. Sảnh lớn bằng đá tràn đầy nỗi im lặng lúng túng.
Thái Chiêu không hiểu sao tự dưng cảm thấy chột dạ, thừa dịp Mộ Thanh Yến còn chưa định thần dè dặt từng tí một gỡ bàn tay to lớn của hắn đặt trên lưng mình, len lén như chuột đồng con lùi ra mấy bước.
Mộ Thanh Yến vốn đang không vui, thấy thế giận quá: “Điệu bộ nàng là ý gì đấy!”
Thái Chiêu đảo mắt quanh quất: “Là tôi sợ huynh mỏi tay thôi.”
Mộ Thanh Yến càng giận: “Tu hú chiếm tổ chim khách, đảo khách thành chủ, sáu phái Bắc Thần các người còn ăn nói hùng hồn đầy lý lẽ cơ đấy!”
Thái Chiêu cũng không nhận chỉ trích này, vội nói: “Ê ê ê, cái nào ra cái đó chứ, Lạc Anh Cốc là tiên tổ nhà tôi tự thân sáng lập, xem như rằng có dùng bạc của Bắc Thần Lão Tổ mua lớp da, nhưng bọn tôi trả tiền là được. Chiếm Mộ Vi Cung núi Cửu Lãi là trấn Thanh Khuyết Tông, huynh đừng cắm tội danh loạn xạ thế chứ!”
Mộ Thanh Yến cười lạnh: “Không phải sáu phái Bắc Thần đều đồng khí liên chi sao?”
“Đồng khí thì đồng khí, nhưng đâu hề chung một phe.” Thái Chiêu giải thích luôn, “Không tin huynh hỏi xem Tố Liên phu nhân có chịu mở rộng kho trấn Thanh Khuyết Tông cho nhà họ Thái không!”
“Đừng quên nàng đã là đệ tử trấn Thanh Khuyết Tông nhé, đừng phủi sạch nhanh vậy!”
“Từ hồi tôi nhập môn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-da-vu-thap-nien-dang/3363046/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.