Vụn vặt của đời sau. hạ.
Thái Chiêu và Phàn Hưng Gia giống như hai con chim cút mắc mưa, cúi đầu từ giữa phòng đi tới.
Phàn Hưng Gia rất đầy nghĩa khí, vượt lên trước giải thích vì sao bọn hắn vào từ cửa sau, đồng thời ôm hết mọi sai lầm. Thái Chiêu cũng nói: “Sư phụ, chúng con thật sự không phải cố ý nghe lén ngài và sư mẫu nói chuyện, chúng con cũng sẽ không nói ra ngoài.”
Thích Vân Kha vừa bực mình vừa buồn cười: “Được rồi, sư phụ biết. Huống chi, lời vừa rồi ta nói với sư mẫu các con, cũng không có gì không thể để ai khác biết. Ôi, tâm lý mọi người nắm chắc cả rồi.”
Giọng ông mỏi mệt, còn lộ ra chút bất đắc dĩ. Đầu tiên là bị Vũ Cương đánh lén thụ thương, sau bị Loạn phách châm khống chế mấy ngày qua, giờ đây xem ra Thích Vân Kha gầy đi rất nhiều, hình như tóc trắng còn nhiều hơn mấy sợi.
Ông chậm rãi dựa vào gối mềm, “Hưng Gia, tổn thương của Đại Lâu Lôi Sư bá con nói thế nào?”
Phàn Hưng Gia nói: “Lôi Sư bá nói, châm độc tận xương, Đại sư huynh nói ít đến tĩnh dưỡng nửa năm.”
Thích Vân Kha thở dài: “Có thể dưỡng lại thì tốt, lần này Đại Lâu chịu tội quá lớn rồi… Chiêu Chiêu, cha con khá hơn rất nhiều chứ.”
“Thật ra hôm qua đã có thể nhảy q, chẳng qua mẹ con chết sống không tin Lôi Sư bá chẩn bệnh, khóc lóc ỉ ôi muốn cha con nằm thêm mấy ngày, làm Lôi Sư bá tức điên.” Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-da-vu-thap-nien-dang/2603292/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.