Thanh Long phi long
Đàn Chu Tước bị phá, Đàn chủ Hùng Thiên Cân bị thôn dân phẫn nộ xé xác tươi sống, ngoài ra còn bắt sống một số lượng không ít, đám này giết hay giữ đều phải nhìn ý của Mộ Thanh Yến. Du Quan Nguyệt ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở bên trái bảo tọa của Đàn chủ, sai thủ hạ áp giải từng tên tù binh nêu lý để Mộ Thanh Yến xử lý.
Dẫn đầu là Trương Huân Tả Phó Đàn chủ bị trói gô, y ngó Mộ Thanh Yến đang ngồi nở một nụ cười quyến rũ, đậm vẻ rực rỡ bức người, đến như Du Quan Nguyệt minh tranh ám đấu với tên giẻ rách này nhiều năm cũng không thể không thừa nhận tư sắc gã không hề tầm thường.
Mộ Thanh Yến đến mi mắt còn không nhúc nhích: “Mồm méo mắt lác, giết.”
Du Quan Nguyệt cả kinh.
Tiếp theo là Lý Chương Hữu Phó Đàn chủ đang bị thương nặng, xưa nay khéo hiểu lòng người, tâm tư tỉ mỉ, vừa thấy Mộ Thanh Yến đã ra ý tình nguyện hai tay dâng hết của cải của Hùng Thiên Cân cất giấu, sẽ vì Mộ Thanh Yến mà chiêu hàng Đàn chủ đàn Thanh Long kế bên.
Mộ Thanh Yến nhấc tay chỉ: “Không biết thời thế, giết.”
“?” Du Quan Nguyệt.
Tiếp theo là Giáp Ất Bính Đinh tâm phúc của Hùng Thiên Cân.
“Mày chim mắt chuột, giết.”
“Hai mặt ba đao, giết.”
“Ngũ cốc không phân, giết.”
“Tứ thể bất cần, giết…”
(*)Tặc mi thử nhãn: kiểu lấm la lấm lét
Lưỡng diện tam đao: kiểu là kẻ bất lương hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-da-vu-thap-nien-dang/2603289/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.