Trần Miểu Miểu cười nhạo nói: “Con dâu nhà ông chỉ sợ đã chết từ sớm, có điều thi thể này được người khác bảo dưỡng rất tốt. Thử hỏi, một người nếu như đã chết, thi thể sẽ trở nên cứng nhắc, thế nhưng Lâm thiếu phu nhân mất tích từ ngày đó đến hôm nay tính ra không quá hai ngày, làm sao lại có thể mềm hóa nhanh đến như vậy?”
“Huống hồ người chết không quá hai ngày, thi thế bốc mùi hôi thôi như vậy, quả thật là không bình thường. Điều duy nhất có thể lý giải cho điểm này chính là nàng ta đã chết được mấy ngày rồi, thế nhưng thi thể được đặt trong hầm băng, hai ngày trước mới được đưa ra ngoài.”
Lâm lão gia dường như là một người có hiểu biết, nghe Trần Miểu Miểu tự thuật lại xong thì ngẫm nghĩ một hồi, liên tục gật đầu nói: “Cô nương mời tiếp tục, xin hỏi con dâu ta như thế nào lại chết? Cô nương vì sao cho rằng hung thủ là con trai ta?”
Trần Miểu Miểu cười cười nói: “Lâm lão gia, vị công tử đang đứng sau lưng ông kia, không phải con trai ông, con trai ông chỉ sợ bị cô ta giam lại rồi, hoặc là... cũng đã chết rồi.”
“Lâm phu nhân cùng ông đối với người kia không mảy may một chút hoài nghi, vậy thì người nọ cùng Lâm thiếu gia xét về tướng mạo phải giống nhau như đúc. Thế nhưng Lâm thiếu gia dường như chưa từng học võ, với trọng lượng cơ thể như vậy, cước bộ sẽ không nhẹ nhàng như thế. Nếu không nghe lời người khác nói, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-cho-ta-ngam-nhin-mot-chut-nao/2532104/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.